Cây đa giữa Làng

Ma Ngải

Ma Tập Sự
11/8/17
1
1
25
Lần đầu tiên đến với web truyện để chia sẻ với mọi người về 1 câu chuyện mà mình được chứng kiến chủ đề Cõi tâm linh
Tôi năm nay đã 27 tuổi, đang sống ở thành phố hà nội,Câu chuyện tôi kể diễn ra vào năm 1997 ở 1 làng quê thuộc làng tuyên quang,huyện thạch thành,tỉnh thanh hoá.
Một ngày cuối năm 1997, buổi chiều sau khi tan học ,tôi lững thững bước đi trên con đường bê tông mới làm trong trường nghĩ tìm cách đi bắt những con chuột để mang về nộp những chiếc đuôi cho cô giáo.mùa đông nên trời rất nhanh tối.sau khi tìm xong trong đống gạch ngói mà được tháo từ những lớp học cũ không được cả 1 cái lông chuột(dạo ấy trường tôi đang đập những dãy nhà cũ để xây mới),tôi đi về phía cổng trường để ra về thì chợt nhớ ra quên cái cặp trong lớp học,vì ngày xưa khi đến bàn nào trực nhật thì sẽ cầm chìa khoá để mở cửa nên sẵn chìa khoá tôi phi ngay vào lớp lấy cặp.giờ nghĩ lại thấy run.mình như trang giấy trắng không sợ gì,mở cửa lấy cái cặp rùi phi ngay ra cổng trường còn gặp vài ba thằng đang búng bi,mẹ tối sắp không thấy gì rồi mà thời ấy vẫn căng mắt ra mà bắn bi vào lỗ.bỏ qua đám chơi bời tôi lững thững đi bộ về
Trường tôi cách đường cái to khoảng 100m,gió mùa đông thì lạnh một mình mình lóc cóc đi bộ về gần ra đến đường cái bỗng chợt thấy lạnh run người.mà cổng trường ra đường lớn toàn cây to chà bá,lại còn quáng gà,
Vèo...vèo...gió thổi lên.bất chợt tôi sững người khi cái lạnh bỗng thẩm thấu như đi hết cả người tôi,cái cảm giác như chưa bao giờ bị như thế.vẫn thấy bình thường,tôi bỗng quay lại đường sau xem mấy thằng chơi bi thì bọn chúng chuẩn bị ra về.
Vừa quay lại đường trước thì cái Bụp ...moẹ cái cây to thù lù va vào chán.đau điếng cả người ,sao bay đầy đầu ,cái cảm giác này bạn nào bị đụng mới biết được,nhắm tịt cả mắt lại vì hoa.tôi ngồi thụp xuống cái gốc cây xà cừ to vật vã,bỗng nhiên ông Tạ ,ông của thằng bạn tôi sách cái túi vải đeo trên vai với cây baton bằng gốc cây lụi đi tới.chắc ông cũng khôg thấy tôi ,tôi gọi ông :
Ông ơi,ông đi đền về rồi ạ?
Ông tạ đáp:
T đi tìm cái thằng năm nó đi học chưa có về.
Tôi : ông ơi,thằng năm nó búng bi chỗ cây bàng ấy,với bọn thằng đức .
Tôi nói xong thì xoa chán,đau quá luôn mà không thấy ông Tạ nói gì,quay lên không thấy ông luôn.thế là tôi ra về.
sáng hôm sau,tôi đi sớm để trực nhật lớp vì hôm qua tôi cầm chìa,bàn 3 người mà có tôi với thằng Đức làm ,mãi không thấy thằng Năm đến,lúc trống vào lớp cô giáo thông báo nghỉ để cả lớp đi viếng ông thằng Năm ...

Đến mãi sau này tôi mới phát hiện tôi có những thứ cảm nhận mà người khác không có....

Cuộc đời tôi luôn ẩn dấu với những bóng hình của cõi âm...hẹn các bạn chap tiếp nhé..
 

Liên Kết

Top Bottom