Cúp Điện - Tác giả Bạch DươngBb

bachduongbb

Ma Tập Sự
14/6/18
8
1
24
Chào buổi tối mọi người. :p:p:p
Câu chuyện mà mình sắp kể bên dưới đây không hẳn là truyện ma. Vì thế các chi tiết kinh dị mình cũng không có nốt. Văn mình viết thì hơi dở. Có thể thiếu muối 1 chút.
MỌI NGƯỜI CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC NHA.
...
...
...
Vẫn đọc sao? Uhm vậy hy vọng mọi người sẽ bỏ qua cho lối viết văn không hay của mình.

Đã có nhà bạn nào từng cúp điện chưa ? Một câu hỏi quen thuộc phải không. Trong chúng ta ai cũng từng trải qua cảnh cúp điện, nhất là vào ban đêm. Đêm đến là khoảng thời gian mà con người cảm thấy thiếu sự an toàn nhất. Bất kể 1 hình thù nào đó cũng khiến ta tưởng tượng ra những thứ quái dị, những con quái vật đang mai phục con người. Nỗi sợ của chúng ta sẽ càng tăng khi nhìn sâu vào các góc tối, nơi ánh sáng chẳng lọt vào. Ai mà biết được trong cái góc tối kia, có cái thứ gì đang ngồi trong đó chờ đợi người ta lại gần mà nhảy xổ ra, chộp lấy ta...
Những đêm mưa mà cúp điện có khi lại khiến nhiều người có cảm giác rùng mình. Không chỉ bởi cái lạnh của tiết trời mưa, mà còn vì cảm giác sờ sợ những thứ gì đó vô hình ẩn sau bóng tối kia. Mình hay nghe mọi người nói rằng, trời mưa người âm sẽ rất dễ xuất hiện trên cõi người sống. Mình cũng chẳng hiểu vì sao nữa. Mọi người ai biết giải thích giúp mình nhé.
Ban đêm, khi mà con người đang nghỉ ngơi, hoặc đang hăng say làm việc, bỗng dưng cúp điện. Mọi hoạt động đều ngưng... mình hồi nhỏ vốn là 1 đứa có trí tưởng tượng phong phú. Mỗi lần cúp điện, mình lại kiếm 1 góc mà mình cho là an toàn rồi ngồi ở đó, đợi người lớn thắp đèn cầy, đèn dầu. Mình sợ nếu đi trong bóng tối, vô tình đụng phải 1 thứ nhớp nháp, tanh tưởi, hoặc ghê hơn là bị thứ gì đó nắm lấy chân, kéo tay v.v.... Trong nhà cúp điện, mình hay tưởng tượng là do những con ma nó phá con người. Rất khó để diễn tả những nỗi lo, nỗi sợ không tên đó.
Cứ mỗi lần cúp điện như vậy, mình nhìn ra bên ngoài. Dưới ánh trăng, những cành cây xum xuê tạo ra đủ hình đủ dạng. Nào là mình thấy như có người vẫy tay chào mình, nào là có người ngồi lặng lẽ đu đưa trên cành cây. Những hình thù rùng rợn, đen thui cứ lắc lư rồi lại lắc lư. Các bạn biết không, trong đêm cúp điện mà nghe tiếng chó sủa thì chẳng còn gì kinh dị hơn. Ông bà ngày xưa có nói chó có thể sủa ma, tru tréo các kiểu. Cứ mỗi tiếng hú vang lên trong đêm là lại 1 lần da gà trên người mình nổi hết lên. Chỉ muốn ngồi gần cây đèn cầy gần nhất có thể. Một chút ánh sánh leo lét có thể giữ cho mình được an toàn khỏi cái khoảng không hun hút đen thui và vô tận bên ngoài. Nhà cúp điện chính là nỗi sợ của mình. Mình nghĩ nhiều người cũng hay sợ giống mình. Khi cúp điện, dù mình đang ở nhà, cũng thấy không an toàn. Làm gì cũng rón rén và rụt rè hơn. Mỗi khi bị mẹ sai lấy mấy đồ trong các góc tối, mình đều thầm cầu mong cho ở đó không có 1 bàn tay lạnh nào chạm vào mình, hay 1 khuôn mặt biến dị xuất hiện nhát ma mình. Dồn hết can đảm mới dám lấy.
Cúp điện buổi đêm, con nít ở yên trong nhà. Không dám ra ngoài chơi vì sợ ma sẽ hiện lên và trà trộn vào đám trẻ, sau đó bắt 1 đứa đi lúc nào không hay. Cho dù ngày khô ráo, hay ngày mưa, thì nếu đã cúp điện thì con nít xóm mình đều ở trong nhà. Có đứa còn nói là mỗi khi cúp điện, hay thấy bóng người đứng nhìn nó trong các ngóc ngách. Ban đêm, mắt của loài vật (chó, mèo) sáng rực. Đối với 1 đứa tưởng tượng chúa như mình đây, thì khi bắt gặp ánh mắt chả chúng, có cảm tưởng như đang bị mấy con ma nó theo dõi vậy. Không biết các bạn có thấy giống mình không, chứ mỗi khi mà cúp điện mình cứ thấy lành lạnh trong người làm sao đó. Bóng tối bao trùm tất cả vạn vật. Không gian im ắng lạ thường. Có khi những vật dụng quen thuộc nhất với bạn cũng có thể hại bạn nữa. Ma quỷ rất thích bóng tối. Chúng trú ngụ trong bóng tối, lấy nó làm nơi nương náu. Những dịp cúp điện là lúc chúng thỏa sức hiện lên và trêu người, tệ hơn có khi là còn bắt cả người. Mẹ hay dọa mình hồi nhỏ là nếu mày đi trong tối nhiều, ông kẹ sẽ tới bắt mày. Mình hỏi ông kẹ hình dáng ra sao thì mẹ hay tả lại là sừng nhọn, mặt nhăn nheo, miệng là 1 hàm răng trơ xương, răng nanh dài và lưỡi cũng vậy. Hồi đó mà cứ hay bị mẹ dọa kiểu đó là cả mấy đêm sau, cho dù có điện vẫn không dám ra ngoài, và kể cả đi vệ sinh nữa. Bởi khi bước ra khỏi chăn, thì lập tức mình lại có cảm giác bị đi theo. Lúc nào cũng vậy, cảm giác đó như đến sát gót chân. Cúp điện chính là cơn ác mộng lúc mình còn tỉnh....
Nói tới cúp điện, nếu mà cúp quá 10h, thì mình phải đi ngủ. Các bạn đã trải qua cảm giác này chưa? Cái cảm giác trước mặt là cái giường, muốn phi đến thật nhanh để trốn tránh khỏi hàng ngàn bàn tay ma do mình tưởng tượng phía sau lưng. Trong bóng tối, không có điều gì là không thể. Nếu mình chạy chậm, có thể những con ma sẽ túm chân mình mà lôi đi. Bóng tối có thể nuốt chửng tất cả, nhuốm màu u ám cho vạn vật. Bay lên giường xong lập tức lấy cái chăn trùm kín 2 chân lại, bởi lẽ nếu sơ hở, có thể có những bàn tay dưới gầm giường thò lên, rón rén và chạm vào chân mình....
Nhưng ở trên chưa phải những điều kinh khủng nhất. Điều làm mình nổi da gà và lạnh gáy nhất khi cúp điện ban đêm chính là đi vệ sinh... Bạn phải rời khỏi cây đèn cầy ấm áp, nơi an toàn duy nhất để mà tiến lại cái nơi bí ẩn nhất mỗi lần cúp điện - nhà vệ sinh. Cảm giác đi đến đó cứ như cảm giác đi đến 1 nơi mà chúng ta biết chắc là nguy hiểm, ai mà biết trong cái khoảng tối đó có 1 con ma chỉ chực chờ mình bước vô rồi nhảy ra nhát 1 phát. Kể cả mở cửa cũng phải mở thật nhẹ, thật chậm, vì trong nhà vệ sinh, có thể sinh vật kia vẫn đang chưa tìm được chỗ trốn. Mở vội 1 cái, lỡ có bắt gặp thì mình chắc cũng muốn xỉu đi cho rồi. Vào nhà vệ sinh, khi giải quyết, phía sau mình thường có cảm giác như ai đang nhìn, đang theo dõi. Cảm thấy như có bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình. Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, cảm giác giống như được thoát ra từ địa ngục vậy. Tiến lại ánh sáng đèn cầy, nó sẽ giải thoát cho mình và đem đến cảm giác an toàn cho 1 đứa nhóc sợ ma.
Những cơn gió trong lúc cúp điện ban đêm thật lạ thường. Bởi lẽ nó lạnh hơn gió bình thường. Cảm giác lành lạnh xa xăm, muốn dựng cả gáy lên. Đôi lúc, đang chăm chú nhìn cây đèn cầy thì ngọn lửa lắc lư muốn tắt, những lúc đó trong người mình lại cảm thấy bất an. Có thể là gió, nhưng điều mình tin nhất chính là có 1 thế lực vô hình, một loài ma quỷ đang tìm cách dập tắt ngọn lửa quý giá, để màn đêm bao trùm tất cả. Những cái bóng thoáng thoáng trên tường cũng khiến mình tưởng tượng như có những bóng ma đang đi dạo. Cúp điện buổi đêm thật sự là 1 nỗi khiếp sợ với mình hồi nhỏ !

Bây giờ hiện đại rồi, người ta có đèn sạc, có đèn pin, điện thoại các kiểu. Ít ai trải qua cái nỗi sợ không tên mà mỗi lần cúp điện mang lại lắm.
Truyện kể ra có thể sẽ nhận nhiều gạch đá. Nếu không thích xin để lại 1 chấm, đừng dùng những lời không hay để phê bình. Đây không phải truyện ma, mà là những trải nghiệm và suy nghĩ của mình. Mong mọi người đọc và hồi đáp.
Chào tạm biệt và chúc mọi người buổi tối vui vẻ. Hy vọng không nhà bạn nào cúp điện cả <3 ;):p
 

Liên Kết

Top Bottom