C1 Vong Hồn Của Người Goá Phụ
Tôi là Nam mới từ trên thành phố về , làng tôi thì khá xa chợ hay trường học , trươc nhà tôi có một con sông khá rộng và sâu lăm nối dài ra tận ngoài chợ , trường học nên ngày trước tôi đi học toàn đi bằng ghe , bây giờ thì đỡ nhiều , được làm đường , có xe đạp xe máy chứ ngày xưa thôi mèn ơi khổ lắm
Tôi chạy xe máy về tới nhà thấy ba mẹ thì mừng lắm , lâu rồi tôi chẳng được về thăm hai người , thấy tôi thì mẹ tôi kêu vào nhà tắm rửa ăn cơm , cái cảm giác xa nhà mà được về quê thì không còn gì bằng , vừa cởi bỏ đôi giày thì tôi nghe cạnh nhà tôi có tiếng ồn , tôi hỏi mẹ
"Chuyện gì mà ồn thế mẹ "
"Thì nhà thằng Trọng chứ đâu , từ khi nó chết thì anh em thằng ấy ngày nào cũng qua chữi con My vợ nó , tranh nhà , mà nhà là do cha mẹ thằng Trọng cho hai vợ chồng , tội con nhỏ , hiền lành như vậy mà " mẹ tôi thở dài kể
Trọng và My cưới nhau cũng hơn ba năm nhưng chưa có con , anh Trọng trong lúc đi làm không cẩn thạn nên chết , lúc đó thì tôi ở thành phố nên không dự đám tang anh được , My thì khá xinh đẹp nhưng ngươi ta nói hồng nhan bạt mệnh , cô ấy mất cả cha lẫn mẹ , sống nương nhờ vào bà nội nhưng lúc cô lấy chồng thì nội cô cũng qua đời , nhà cũng bán đi , bây giờ chỉ còn sống vào căn nhà mà chồng cô để lại nhưng xuốt ngày bị anh em nhà đó đến giành , tôi bức xúc chạy ra nói
"Sao mọi người xuốt ngày bắt nạt My thế "
Mọi người quay sang tôi , là anh Minh la anh trai của Trọng lên tiếng quát
"Mày biến mẹ mày đi , không phải chuyện của mày "
"Chồng cô ấy chết rồi , chưa đủ khổ sao mà còn làm vậy " tôi nói
"Mày thương hại thì rước nó về làm vợ đi " vơ Minh lên tiếng
"Chị nói chuyện cho đàng hoàng , mọi người còn làm loạn tôi báo công an " tôi doạ
"Mày gọi đi , nhà này của anh tao , mà nó khắc chêt anh tao giờ còn lỳ mặt mà ở kia kìa " Trung lên tiếng
Thằng trung nó nhỏ hơn tôi tận Hai tuổi mà xuốt ngày chỉ kêu tôi bằng mày , đúng là cái loại mất dạy chẳng ra làm sao , tôi bực lắm định nói thêm nhưng từ trong nhà bước ra bóng dáng một cô gái khuôn mặt khắc khỗ nước mắt chảy dài trên hai gò má cao , cô nói
"Thôi đi anh Nam , cảm ơn anh , em như vậy quen rồi"
Tôi vừa quay sang định nói thì vợ Minh chạy tới túm lấy đầu của My mà đánh túi bụi , My xô ra quát lớn
"Nhà này cái nhà này là của chồng em , mọi người đừng ép em "
"Mày làm gì bọn tao , hã hã " vợ Minh quát
Cô móc con dao ra nói
"Anh chị còn ép , em chết có thành ma cũng không tha cho anh chị " cô định cắt vào cổ tay thì tôi chạy lại kéo tay lại , anh chị Chồng cô thấy vậy thì sợ đi về hết không ai dám ở đó , cô gục xuống khóc rồi ngất đi , tôi ẫm vào nhà thì bà Loan chạy đến nói
"Tội con nhỏ , chồng chết giờ không được yên , thôi con về đi để con chăm nó cho "
Tôi đi về nhà mở balo lấy ít tiền mang qua cho , ba mẹ tôi cũng không ngăn cản gì cả vì họ cũng thương My lắm , tôi thì trước giơ cũng tội cho My , cùng trang lứa với nhau nhưng lại mang trong mình mệnh khổ , tôi giúp được nhiêu thì giúp , tôi mang tiền qua đưa cho bà Loan nhờ bà khi Cô My tỉnh thì đua cho Cô ý , hai ba ngày yên bình thì bỗng cô My phát điên , người ta nói lỗi là do nhà của Minh đàn áp cô chịu không nổi nên hoá điên , cô xuốt ngay cứ la ó um xùm trong nhà , không ăn không uống làm cho khuôn mặt hóc hác y như là xác sống ý , đêm đó tôi đang ngồi ăn cơm với ba mẹ thì nghe có tiếng ồn bên ngoài
"Con My nó trèo lên cầu tự vẫn kìa , ra xem "
Tôi và ba mẹ hốt hoảng chạy ra thì thấy cô đang đứng trên cầu nhìn ra hướng bờ sông , vừa thấy gia đình Minh thì cô cười lên mang rợ
"Ha ha , gia đình anh muốn căn nhà chứ gì , cu lấy đi , anh chị ác với tôi lắm , nhớ đấy "
Vừa nói dức câu thì cô nhảy ùm xuống sông chìm mất , hai ba người nhảy xuống cứu nhưng do nước chảy xiếc nên trôi đi mất , không ai tìm đươc cô , đó là một đêm trăng sáng , gió thổi nhè nhẹ âm thanh chó tru hoà lẫn vơi giọng nói My vang trong đầu càng khiến trở nên ghê rợn hơn , tôi rùng mình đi về nhà , Trung và vợ chồng Minh thì vừa sợ vừa bị mọi người đàm tiếu nên cứ lũi thũi đi về . Qua ngày sao thì công an đã vớt được xác cô , thân xác cô dườn như trong quá trình phân huỷ , bôc mùi hôi rất nông nặc , cả làng thấy cô không có người thân nên đã hùng nhau để làm đám cho cô , đám ma được tổ chức ngay nhà của chồng cô ý , gia đinh Minh không cho mang vào nhà do không muốn mang xui xẻo về , ba tôi tưc lên tiếng
"Nhà này là của chồng nó để lại , nay dân trong làng mang nó về thì có gì sai hã , tụi mày ác vua thôi chứ "
Xác cô đang nằm trơ trên giường bỗng nhiên tư trong thất khiếu chảy ra đầy những dòng máu đỏ tươi , một bà già không biết từ đâu lù lù đến nói
"Trời ơi nó chết rồi cho nó yên đi , hồn nó đang đứng ở ngoài nhìn vào kia , mang đi tảng liệm rồi chôn ngay đi "
Câu nói làm mọi người rùng mình , nhanh tay tảng liệm rồi nhơ thầy cúng làm ma chay cho cô ý . Ông thầy vào nhà nhìn thấy quan tài thì lắc đầu
"Mô phật , nhà này toàn là oán khí , ai cảm thấy có lỗi vơi cô ấy thì đi đi , đừng ở đây lâu mà mang hoạ "
Nói rồi ông bước vào nhà thì Trung và vợ chồng Minh cũng hoảng sợ bỏ về , đám tang được diễn ra ngay ngày hôm đó , trước khi hạ nguyệt thì bà già hôm trước đến nói vơi ông thầy
"Tôi cảm thấy sao sao đó thầy "
"Mô phật , có nhân ắc có quả , tôi cũng hết cách , chỉ cầu cho cô gái này sơm bỏ hết ân oán mà đi siêu thoát "
Như hiểu ý bà già ấy không nói nữa mà đến thắp nhan cho cô rồi bỏ đi , tôi đứng đó vái lạy một cái rồi cũng về vì tôi cảm thấy khó thở khi hít nhiều mùi khói nhan , tôi đi về thì mẹ tôi hỏi
"Sao rồi con , đem con bé chôn chưa "
"Rồi mẹ , mà con thấy kỳ lắm , thầy kêu mang vào nhà , mà còn đóng hết cửa lại không cho con nít vào "
"À , mẹ nghe ngoại kể , con gái mà chết nước , lại có oán giận trong người , nên âm khí mạnh , hồn ma cứ theo sau thân thể không siêu thoát , con nít nó có linh khí , lỡ mà nhìn thấy lại bị nó theo "
"Mẹ nói sao , chứ cô ấy hiền lắm , không hại ai đâu " tôi khẳn định
"Không đâu con , khi con người ta chết , oán khí mạnh rơi vào ngã quỷ thì theo hại nhân gian đây " mẹ tôi giải thích
Tôi cũng không quan tâm cho lắm do tôi cũng không tin vào chuyên ma quỷ , tôi đi vào nhà thì nghe tiếng um xùm bên nhà My , là xe đưa đồ đạt của Trung và vợ chồng Minh về nhà My , nhà của Minh thì bán hơn hai tháng rồi nên cứ muốn đuổi My đi khỏi , bây giờ thì không cần nữa
"Thứ ác đức , con người ta chết xác chưa lạnh thì đã chiếm nhà , thứ này sơm muộn cũng bị trời đánh" có một ngươi trong đám đông đứng rủa , vợ chồng nhà đấy chẳng quan tâm mà dọn vào , công nhận là ác thật , bàn thờ cô My anh Minh mang ra tận sau cái chuồng vịt cũ mà để , chăng thèm hương khói hay thậm chí có thể mang lên chùa mà gởi . Từ khi nhà Minh dọn lại thì con chó mực tôi đêm nào cũng trỏ mõm ra đó mà tru tréo , có la cũng không nghe , đánh cũng chẳng im , mấy con chó nhà khác cũng thi nhau ma tru tréo cã đêm rất um xùm , tôi và ba mẹ bực lắm nhưng cũng chăng biết làm gì , thôi đành ngủ vậy
Sáng đó tôi đi ra quán bà Năm ăn sáng thì thấy có Minh cùng vợ và con hắn đang ngồi đó , tôi thấy cũng không thèm nhìn hay chào hỏi mà chỉ giả lơ đi , tôi kêu tô bún bò đang ngồi ăn thì thằng Nhân cháu nội bà Năm mới 8 tuổi đến chỗ minh nói
"Sao cô kia cư đứng nhìn cô chú vậy , cô ấy không ăn hã , kêu cô ấy vào con kêu nội làm cho một tô , nội con nấu ngon lắm"
Hai vợ chồng Minh quay quay xem ai nhìn mình thì không có ai , Minh bèn cười nói
"Có ai nhìn chú đâu , con nhìn nhầm rồi "
"Không , cô đang cười với con kia kìa "
Nó vừa nói vừa chỉ về phía gốc quán cạnh phía gia đình Minh đang ngồi , tôi ngồi gần đó nên nghe và nhìn theo nhưng cũng không thấy ai , tôi cũng nghĩ con nít nó nói đùa nhưng không , nó nói một câu khiên tôi đang ăn thì sạt sụa vì kinh hãy , nó chạy đến bà Năm nói
" nội nội , có cái cô mặc áo cam đang nhìn cô chú kia ăn , mà cô ấy ơ dơ quá , ra đường mà chăng chảy đầu gì hết"
Bà năm nghe cháu mình nói vậy thì nhìn ra nhưng chẳng thấy ai , vợ chồng Minh thì tái xanh mặt tính tiền ôm đứa con 7 tuôi đang ngồi bỏ về , tôi cũng tím mặt vì sợ , thằng nhỏ nói ngay màu áo mà trước khi chết My đã mặc , cả máy tóc bù xù kia nữa , tôi bỏ về chạy về nhà thấy mẹ tôi đang ngồi may áo ở trước nhà , tôi kể
"Mẹ mẹ hồi nãy thằng Nhân cháu bà Năm bán quán "
"Cái gì mà hớt ha hớt hãy thế , sao , từ từ kể mẹ nghe" mẹ tôi lấy tay lao mồ hôi trên trán tôi nói
"Nãy con đi ăn thấy anh Minh và gia đình ổng , đang ngồi ăn thì thằng Nhân chạy ra nói có cô nào nhìn vào anh Minh đó mẹ " tôi kể
" thì ngoài quán nhièu người , nhìn thì có sao con , con nít nó thấy sao nói vậy mà , tao tưởng có chuyện gì " mẹ tôi cười
"Không , nó kể hình dáng quần áo y như lúc cô My chết vậy á "
"Đung rồi , lúc sống nó ác với con nhỏ , theo là phải "
Một giọng nói khàn khàn phát lên , tôi nhìn ra thì thấy có một bà lão tuổi tầm 70 đang đứng truóc nhà , mẹ tôi vui vẻ nói
"Bà bảy mới đến , con mời bà vào nhà "
Bà lão bước vào thì nói
"Con của bây đây à , tao nhớ hồi đó nó nhỏ xíu , giờ đẹp trai quá hén mậy "
"Con kêu nó lấy vợ mà nó không chịu đấy , thèm bồng cháu muốn chết đấy bà " mẹ tôi nói xong thì quay sang tôi
Tôi vừa chào hỏi xong thì bà tiếp
"Nãy tao đi ngan nhà con My , thấy âm khí mạnh lắm , bọn bây ít đi qua đo nha , thôi thăm bây tý rồi tao đi đây , giờ tao qua nhà thằng Vinh coi cho nó cái chuồng heo "
Nói rồi bà bươc đi , tôi thấy bóng bà khuất dần thì hỏi
"Ai đây mẹ "
"À , là bà bảy thầy bối , bà giỏi lắm đó con , coi đâu trúng đó , cả làng ai cung tin bà , con đi lâu quá không nhớ đó thôi "
Đúng vậy rồi , tôi đi làm thành phố năm được về hai ba lần mà nhiều lắm tôi ở chắc cỡ một tuần có đi đâu mà biêt , mà nhớ . Tối đó Ba mẹ tôi đang ngồi xem tivi , tôi thì ôm cái latop xem hoạt hình giải trí thì nghe tiếng la của vơ anh Minh , cô vợ ôm con chạy ra kêu ú ớ , tuy ghét nhưng tôi và ba cũng chạy ra xem có gì còn giúp , thấy tôi cô vợ chạy đến lấp bap
"chú Hai , chú chú trong trong nhà "
"Cái gì , bây từ từ xem " ba tôi nói
"Con con chó , trong trong nhà kìa chú ơi " cô vợ lấp bắp
Ba tôi và tôi vào nhà thì thấy con chó nó nằm đó chết , từ thất khiéu chảy ra đầy máu , nó nằm trợn hai con mắt trắng dã nhìn rất kinh dị , ba tôi kêu lấy cái bọc ni long hay giấy báo để ông cầm đem ra ngoài , cầm bằng tay không lỡ nó có bệnh lây qua thì khổ , đi ra ông quát
"Mẹ mày , có con chó chết mà mày làm như gì á , để tý tao đem chôn cho , rồi chồng mày đâu "
"Không lúc nãy nó ghê lắm , cứ nhe răng đòi cắn con , sủa con liên tục một hồi thì nó nó ngã lăng ra giãy chết , con sợ quá nên la " cô vợ lúc này mới bình tĩnh lại , đúng lúc đó Minh đi về
"Chuyện gì vậy em"
Cô kể lại chuyện đó cho chồng mình nghe thì anh chấn an là do con chó nó trúng thuốc trừ sâu , nên mới như vậy . Cảm ơn hai ba con tôi xong thì hai vợ chồng đi vào nhà , chúng tôi cũng đi về , mẹ tôi hỏi thì ông nói
"Mẹ con điên , tưởng cái gì ra là con chó chết , nó la như ai muốn chọc tiết nó ý "
Tôi là Nam mới từ trên thành phố về , làng tôi thì khá xa chợ hay trường học , trươc nhà tôi có một con sông khá rộng và sâu lăm nối dài ra tận ngoài chợ , trường học nên ngày trước tôi đi học toàn đi bằng ghe , bây giờ thì đỡ nhiều , được làm đường , có xe đạp xe máy chứ ngày xưa thôi mèn ơi khổ lắm
Tôi chạy xe máy về tới nhà thấy ba mẹ thì mừng lắm , lâu rồi tôi chẳng được về thăm hai người , thấy tôi thì mẹ tôi kêu vào nhà tắm rửa ăn cơm , cái cảm giác xa nhà mà được về quê thì không còn gì bằng , vừa cởi bỏ đôi giày thì tôi nghe cạnh nhà tôi có tiếng ồn , tôi hỏi mẹ
"Chuyện gì mà ồn thế mẹ "
"Thì nhà thằng Trọng chứ đâu , từ khi nó chết thì anh em thằng ấy ngày nào cũng qua chữi con My vợ nó , tranh nhà , mà nhà là do cha mẹ thằng Trọng cho hai vợ chồng , tội con nhỏ , hiền lành như vậy mà " mẹ tôi thở dài kể
Trọng và My cưới nhau cũng hơn ba năm nhưng chưa có con , anh Trọng trong lúc đi làm không cẩn thạn nên chết , lúc đó thì tôi ở thành phố nên không dự đám tang anh được , My thì khá xinh đẹp nhưng ngươi ta nói hồng nhan bạt mệnh , cô ấy mất cả cha lẫn mẹ , sống nương nhờ vào bà nội nhưng lúc cô lấy chồng thì nội cô cũng qua đời , nhà cũng bán đi , bây giờ chỉ còn sống vào căn nhà mà chồng cô để lại nhưng xuốt ngày bị anh em nhà đó đến giành , tôi bức xúc chạy ra nói
"Sao mọi người xuốt ngày bắt nạt My thế "
Mọi người quay sang tôi , là anh Minh la anh trai của Trọng lên tiếng quát
"Mày biến mẹ mày đi , không phải chuyện của mày "
"Chồng cô ấy chết rồi , chưa đủ khổ sao mà còn làm vậy " tôi nói
"Mày thương hại thì rước nó về làm vợ đi " vơ Minh lên tiếng
"Chị nói chuyện cho đàng hoàng , mọi người còn làm loạn tôi báo công an " tôi doạ
"Mày gọi đi , nhà này của anh tao , mà nó khắc chêt anh tao giờ còn lỳ mặt mà ở kia kìa " Trung lên tiếng
Thằng trung nó nhỏ hơn tôi tận Hai tuổi mà xuốt ngày chỉ kêu tôi bằng mày , đúng là cái loại mất dạy chẳng ra làm sao , tôi bực lắm định nói thêm nhưng từ trong nhà bước ra bóng dáng một cô gái khuôn mặt khắc khỗ nước mắt chảy dài trên hai gò má cao , cô nói
"Thôi đi anh Nam , cảm ơn anh , em như vậy quen rồi"
Tôi vừa quay sang định nói thì vợ Minh chạy tới túm lấy đầu của My mà đánh túi bụi , My xô ra quát lớn
"Nhà này cái nhà này là của chồng em , mọi người đừng ép em "
"Mày làm gì bọn tao , hã hã " vợ Minh quát
Cô móc con dao ra nói
"Anh chị còn ép , em chết có thành ma cũng không tha cho anh chị " cô định cắt vào cổ tay thì tôi chạy lại kéo tay lại , anh chị Chồng cô thấy vậy thì sợ đi về hết không ai dám ở đó , cô gục xuống khóc rồi ngất đi , tôi ẫm vào nhà thì bà Loan chạy đến nói
"Tội con nhỏ , chồng chết giờ không được yên , thôi con về đi để con chăm nó cho "
Tôi đi về nhà mở balo lấy ít tiền mang qua cho , ba mẹ tôi cũng không ngăn cản gì cả vì họ cũng thương My lắm , tôi thì trước giơ cũng tội cho My , cùng trang lứa với nhau nhưng lại mang trong mình mệnh khổ , tôi giúp được nhiêu thì giúp , tôi mang tiền qua đưa cho bà Loan nhờ bà khi Cô My tỉnh thì đua cho Cô ý , hai ba ngày yên bình thì bỗng cô My phát điên , người ta nói lỗi là do nhà của Minh đàn áp cô chịu không nổi nên hoá điên , cô xuốt ngay cứ la ó um xùm trong nhà , không ăn không uống làm cho khuôn mặt hóc hác y như là xác sống ý , đêm đó tôi đang ngồi ăn cơm với ba mẹ thì nghe có tiếng ồn bên ngoài
"Con My nó trèo lên cầu tự vẫn kìa , ra xem "
Tôi và ba mẹ hốt hoảng chạy ra thì thấy cô đang đứng trên cầu nhìn ra hướng bờ sông , vừa thấy gia đình Minh thì cô cười lên mang rợ
"Ha ha , gia đình anh muốn căn nhà chứ gì , cu lấy đi , anh chị ác với tôi lắm , nhớ đấy "
Vừa nói dức câu thì cô nhảy ùm xuống sông chìm mất , hai ba người nhảy xuống cứu nhưng do nước chảy xiếc nên trôi đi mất , không ai tìm đươc cô , đó là một đêm trăng sáng , gió thổi nhè nhẹ âm thanh chó tru hoà lẫn vơi giọng nói My vang trong đầu càng khiến trở nên ghê rợn hơn , tôi rùng mình đi về nhà , Trung và vợ chồng Minh thì vừa sợ vừa bị mọi người đàm tiếu nên cứ lũi thũi đi về . Qua ngày sao thì công an đã vớt được xác cô , thân xác cô dườn như trong quá trình phân huỷ , bôc mùi hôi rất nông nặc , cả làng thấy cô không có người thân nên đã hùng nhau để làm đám cho cô , đám ma được tổ chức ngay nhà của chồng cô ý , gia đinh Minh không cho mang vào nhà do không muốn mang xui xẻo về , ba tôi tưc lên tiếng
"Nhà này là của chồng nó để lại , nay dân trong làng mang nó về thì có gì sai hã , tụi mày ác vua thôi chứ "
Xác cô đang nằm trơ trên giường bỗng nhiên tư trong thất khiếu chảy ra đầy những dòng máu đỏ tươi , một bà già không biết từ đâu lù lù đến nói
"Trời ơi nó chết rồi cho nó yên đi , hồn nó đang đứng ở ngoài nhìn vào kia , mang đi tảng liệm rồi chôn ngay đi "
Câu nói làm mọi người rùng mình , nhanh tay tảng liệm rồi nhơ thầy cúng làm ma chay cho cô ý . Ông thầy vào nhà nhìn thấy quan tài thì lắc đầu
"Mô phật , nhà này toàn là oán khí , ai cảm thấy có lỗi vơi cô ấy thì đi đi , đừng ở đây lâu mà mang hoạ "
Nói rồi ông bước vào nhà thì Trung và vợ chồng Minh cũng hoảng sợ bỏ về , đám tang được diễn ra ngay ngày hôm đó , trước khi hạ nguyệt thì bà già hôm trước đến nói vơi ông thầy
"Tôi cảm thấy sao sao đó thầy "
"Mô phật , có nhân ắc có quả , tôi cũng hết cách , chỉ cầu cho cô gái này sơm bỏ hết ân oán mà đi siêu thoát "
Như hiểu ý bà già ấy không nói nữa mà đến thắp nhan cho cô rồi bỏ đi , tôi đứng đó vái lạy một cái rồi cũng về vì tôi cảm thấy khó thở khi hít nhiều mùi khói nhan , tôi đi về thì mẹ tôi hỏi
"Sao rồi con , đem con bé chôn chưa "
"Rồi mẹ , mà con thấy kỳ lắm , thầy kêu mang vào nhà , mà còn đóng hết cửa lại không cho con nít vào "
"À , mẹ nghe ngoại kể , con gái mà chết nước , lại có oán giận trong người , nên âm khí mạnh , hồn ma cứ theo sau thân thể không siêu thoát , con nít nó có linh khí , lỡ mà nhìn thấy lại bị nó theo "
"Mẹ nói sao , chứ cô ấy hiền lắm , không hại ai đâu " tôi khẳn định
"Không đâu con , khi con người ta chết , oán khí mạnh rơi vào ngã quỷ thì theo hại nhân gian đây " mẹ tôi giải thích
Tôi cũng không quan tâm cho lắm do tôi cũng không tin vào chuyên ma quỷ , tôi đi vào nhà thì nghe tiếng um xùm bên nhà My , là xe đưa đồ đạt của Trung và vợ chồng Minh về nhà My , nhà của Minh thì bán hơn hai tháng rồi nên cứ muốn đuổi My đi khỏi , bây giờ thì không cần nữa
"Thứ ác đức , con người ta chết xác chưa lạnh thì đã chiếm nhà , thứ này sơm muộn cũng bị trời đánh" có một ngươi trong đám đông đứng rủa , vợ chồng nhà đấy chẳng quan tâm mà dọn vào , công nhận là ác thật , bàn thờ cô My anh Minh mang ra tận sau cái chuồng vịt cũ mà để , chăng thèm hương khói hay thậm chí có thể mang lên chùa mà gởi . Từ khi nhà Minh dọn lại thì con chó mực tôi đêm nào cũng trỏ mõm ra đó mà tru tréo , có la cũng không nghe , đánh cũng chẳng im , mấy con chó nhà khác cũng thi nhau ma tru tréo cã đêm rất um xùm , tôi và ba mẹ bực lắm nhưng cũng chăng biết làm gì , thôi đành ngủ vậy
Sáng đó tôi đi ra quán bà Năm ăn sáng thì thấy có Minh cùng vợ và con hắn đang ngồi đó , tôi thấy cũng không thèm nhìn hay chào hỏi mà chỉ giả lơ đi , tôi kêu tô bún bò đang ngồi ăn thì thằng Nhân cháu nội bà Năm mới 8 tuổi đến chỗ minh nói
"Sao cô kia cư đứng nhìn cô chú vậy , cô ấy không ăn hã , kêu cô ấy vào con kêu nội làm cho một tô , nội con nấu ngon lắm"
Hai vợ chồng Minh quay quay xem ai nhìn mình thì không có ai , Minh bèn cười nói
"Có ai nhìn chú đâu , con nhìn nhầm rồi "
"Không , cô đang cười với con kia kìa "
Nó vừa nói vừa chỉ về phía gốc quán cạnh phía gia đình Minh đang ngồi , tôi ngồi gần đó nên nghe và nhìn theo nhưng cũng không thấy ai , tôi cũng nghĩ con nít nó nói đùa nhưng không , nó nói một câu khiên tôi đang ăn thì sạt sụa vì kinh hãy , nó chạy đến bà Năm nói
" nội nội , có cái cô mặc áo cam đang nhìn cô chú kia ăn , mà cô ấy ơ dơ quá , ra đường mà chăng chảy đầu gì hết"
Bà năm nghe cháu mình nói vậy thì nhìn ra nhưng chẳng thấy ai , vợ chồng Minh thì tái xanh mặt tính tiền ôm đứa con 7 tuôi đang ngồi bỏ về , tôi cũng tím mặt vì sợ , thằng nhỏ nói ngay màu áo mà trước khi chết My đã mặc , cả máy tóc bù xù kia nữa , tôi bỏ về chạy về nhà thấy mẹ tôi đang ngồi may áo ở trước nhà , tôi kể
"Mẹ mẹ hồi nãy thằng Nhân cháu bà Năm bán quán "
"Cái gì mà hớt ha hớt hãy thế , sao , từ từ kể mẹ nghe" mẹ tôi lấy tay lao mồ hôi trên trán tôi nói
"Nãy con đi ăn thấy anh Minh và gia đình ổng , đang ngồi ăn thì thằng Nhân chạy ra nói có cô nào nhìn vào anh Minh đó mẹ " tôi kể
" thì ngoài quán nhièu người , nhìn thì có sao con , con nít nó thấy sao nói vậy mà , tao tưởng có chuyện gì " mẹ tôi cười
"Không , nó kể hình dáng quần áo y như lúc cô My chết vậy á "
"Đung rồi , lúc sống nó ác với con nhỏ , theo là phải "
Một giọng nói khàn khàn phát lên , tôi nhìn ra thì thấy có một bà lão tuổi tầm 70 đang đứng truóc nhà , mẹ tôi vui vẻ nói
"Bà bảy mới đến , con mời bà vào nhà "
Bà lão bước vào thì nói
"Con của bây đây à , tao nhớ hồi đó nó nhỏ xíu , giờ đẹp trai quá hén mậy "
"Con kêu nó lấy vợ mà nó không chịu đấy , thèm bồng cháu muốn chết đấy bà " mẹ tôi nói xong thì quay sang tôi
Tôi vừa chào hỏi xong thì bà tiếp
"Nãy tao đi ngan nhà con My , thấy âm khí mạnh lắm , bọn bây ít đi qua đo nha , thôi thăm bây tý rồi tao đi đây , giờ tao qua nhà thằng Vinh coi cho nó cái chuồng heo "
Nói rồi bà bươc đi , tôi thấy bóng bà khuất dần thì hỏi
"Ai đây mẹ "
"À , là bà bảy thầy bối , bà giỏi lắm đó con , coi đâu trúng đó , cả làng ai cung tin bà , con đi lâu quá không nhớ đó thôi "
Đúng vậy rồi , tôi đi làm thành phố năm được về hai ba lần mà nhiều lắm tôi ở chắc cỡ một tuần có đi đâu mà biêt , mà nhớ . Tối đó Ba mẹ tôi đang ngồi xem tivi , tôi thì ôm cái latop xem hoạt hình giải trí thì nghe tiếng la của vơ anh Minh , cô vợ ôm con chạy ra kêu ú ớ , tuy ghét nhưng tôi và ba cũng chạy ra xem có gì còn giúp , thấy tôi cô vợ chạy đến lấp bap
"chú Hai , chú chú trong trong nhà "
"Cái gì , bây từ từ xem " ba tôi nói
"Con con chó , trong trong nhà kìa chú ơi " cô vợ lấp bắp
Ba tôi và tôi vào nhà thì thấy con chó nó nằm đó chết , từ thất khiéu chảy ra đầy máu , nó nằm trợn hai con mắt trắng dã nhìn rất kinh dị , ba tôi kêu lấy cái bọc ni long hay giấy báo để ông cầm đem ra ngoài , cầm bằng tay không lỡ nó có bệnh lây qua thì khổ , đi ra ông quát
"Mẹ mày , có con chó chết mà mày làm như gì á , để tý tao đem chôn cho , rồi chồng mày đâu "
"Không lúc nãy nó ghê lắm , cứ nhe răng đòi cắn con , sủa con liên tục một hồi thì nó nó ngã lăng ra giãy chết , con sợ quá nên la " cô vợ lúc này mới bình tĩnh lại , đúng lúc đó Minh đi về
"Chuyện gì vậy em"
Cô kể lại chuyện đó cho chồng mình nghe thì anh chấn an là do con chó nó trúng thuốc trừ sâu , nên mới như vậy . Cảm ơn hai ba con tôi xong thì hai vợ chồng đi vào nhà , chúng tôi cũng đi về , mẹ tôi hỏi thì ông nói
"Mẹ con điên , tưởng cái gì ra là con chó chết , nó la như ai muốn chọc tiết nó ý "