Một số điều kỳ lạ xảy ra xung quanh mình p2

Ngọc sáng trong đêm

Ma Tập Sự
9/6/18
1
1
23
Mình có đọc comment của các bạn nhưng không rep vì một vài lý do cá nhân . Còn các bạn thắc mắc là tại sao 5 tuổi biết xem đồng hồ thì mình nói luôn là mẹ mình có cho mình đi học thêm để vào lớp 1 nhé .
Mình có chút thắc mắc là nhà mình có thờ cúng rất đàng hoàng vậy mà mấy bác vẫn vào được . Có người nói là ma màu trắng nhưng mình toàn gặp mấy bác đen xì thôi . Thôi mình kể tiếp đây
Khi mình quay lại thì cái bóng đó đã biến mất rồi
Lúc đó mình còn ngây người ra không hiểu chuyện gì thì mẹ mình đột nhiên kéo mình ôm vào lòng rồi bắt đi ngủ ( khó thở gần chết -_-) . Nhìn mẹ có vẻ đang lo lắng điều gì đó nhưng mà mình biết dù có hỏi thì mẹ cũng chẳng nói ra nên đành ngủ tiếp mai đi học . Mãi đến sau này nghe bác L kể chuyện mình mới biết hoá ra hôm đó mẹ đang ngủ thì nghe thấy tiếng mình đang mắng ai đó nên mẹ vội tỉnh dậy , mẹ nói là lúc đó mình như con ngáo ý cứ chỉ vào không khí rồi lẩm bẩm một mình . Mẹ tưởng là mình ngủ mơ rồi nói mớ nhưng khi nhìn lên thì đồng hồ đã chỉ 3:15 và hơn hết chính câu nói này của mình làm mẹ phát hoảng :" Sao không cho người ta ngủ hả ??" . Mẹ nói lúc đó mẹ thử nhìn về phía mình đang chửi mắng nhưng thật sự là mẹ không nhìn thấy cái gì hết nên mẹ rất sợ không biết thứ mình nhìn thấy là cái gì ( thú thật là ngay cả mình còn không biết nó là cái méo gì nữa -_- ) tiện tay mẹ phi nguyên cái gối vào đầu mình để mình tỉnh và cũng để cảnh cáo thứ đang đấu khẩu với mình là ta đang thức nên đừng hòng làm gì con ta . ( đúng là trên thế gian này không ai yêu con bằng mẹ mà mình lại nghịch quá làm mẹ buồn :(

3. Gặp ma khi đi ...đổ rác ( cấm cười )
Số mình đúng là không còn gì nhọ hơn ,đến đi đổ rác mà cũng không yên . Đó là vào tháng 7 cô hồn ( mình nguyền rủa cái tháng chết tiệt này -_-) năm mình học lớp 5 mình nhớ lúc đó là 21 giờ , ở xóm mình cứ 2 -3 nhà gần nhau là đem rác đổ vào thùng lớn ngoài đường để cô lao công thu dọn đỡ mệt . Ở nhà vì mình là chị cả hơn nữa lại là cháu gái duy nhất bên nội nên cơm nước phải tươm tất ( nỗi khổ của một đứa con gái cá tính lúc nào cũng phải tỏ ra thục nữ trước mặt ông bà T-T ) hôm đó bà hàng xóm nhà mình lại về quê nên không có bật điện đường , nhà thì ở trong nghõ nên hơi tối . Mình vừa mới tắm xong đang cầm cái xô rác đi đổ thì tự nhiên nổi hết da gà lên ...sống lưng của mình sao nó cứ lành lạnh mà rõ là trời thì nóng như thiêu như đốt . Trong đầu mình bắt đầu hiện lên những suy nghĩ về mấy cô bác áo trắng lướt nhẹ trong gió ,nhưng mà đi được nửa đường rồi chả nhẽ lại không đổ rác hơn nữa nếu mình quay về thế nào cũng ăn cán chổi . Mình cố dẹp bỏ tư tưởng về mấy cô bác áo trắng tự trấn an bản thân chắc do mình mới tắm nước lạnh thôi . Cái tật xấu của mình chính là cứng đầu ngoan cố ,lỳ lợm và hơn hết không bao giờ chịu nói những thứ mình đã gặp cho bố mẹ nghe .Từ phía xa mình nhìn thấy có bóng người đang ngồi giữa đường hình như là con gái tóc tết hai bên , dáng vẻ trông hơi kỳ kỳ nhìn giống con gái thời xưa ý thấy cũng lạ nhưng kệ nên đi tiếp , mà con này nó khôn dễ sợ luôn các bác ạ . Nó ngồi song song với cột điện mà bên cạnh cột điện ....là cái thùng rác T-T( Đậu xanh nhà nó -_-) . Khi đến gần nó thì cái cảm giác lạnh đó lại nhiều hơn nên mình đã thấy nghi ngờ rồi , mà tại sao lại không nghìn thấy người nó cho dù trong nghõ có hơi tối nhưng cũng không đến mức không nhìn thấy quần áo màu gì mà mắt mình đâu có cận hơn nữa sao lại ngồi đó mà không cử lên tiếng . Mình bỗng khựng lại ,linh tính mách bảo mình không nên đi tiếp nhưng mà bây giờ khoảng cách của mình với cái thứ đó còn không tới 1m T-T ... Người vẫn đen xì như cái bóng , không nói không cử động ....Rồi xong ! giờ thì mình đã biết nó là cái méo gì rồi . Mình không thể hiểu nổi bản thân nữa đã biết nó là ma rồi mà vẫn đứng yên nhìn nó ( chắc tại ảnh hưởng của trò chơi đọ mắt với cái bóng kia) như có một lực hút nào đó bảo mình lại gần nó hơn ...mình muốn nhìn thấy mặt nó ...Ôi trời ạ ! Sao lúc đó mình ngốc thế không biết .
Bây giờ mình và nó chỉ cách nhau có 3 bước chân thôi khi lại gần nó mình cảm thấy rất choáng và hơi mệt ...mình chợt nhận ra nó cái tư thế ngồi của nó như đang quỳ ý .Mà nó quỳ trước ai?? Rõ ràng là mình thấy có mỗi mình nó đừng nói là vẫn còn thêm mấy bác nữa nhé mình chưa muốn lên bàn thờ ngắm gà khoả thân đâu .....Á đù kệ mịa mày tao chuồn là thượng sách , mình cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng về nhà mà tay vẫn cầm xô rác . Mình đóng sầm cổng lại cố gắng lấy lại bình tĩnh thì mẹ chạy ra ,thấy tay vẫn cầm nguyên xô rác nên hỏi mình là có chuyện gì xảy ra sao . Tuy nhiên với cái bản tính khó rời mình lại nói dối mẹ là cái thùng đó đầy rồi phải về lấy bao đựng . Bỗng lúc này có tiếng gọi làm mình hết hồn thì ra là cô H dắt theo con gái lên nhà mình chơi , mình thấy hơi nghi hay là cô H trêu mình nhưng nghĩ lại thì không phải vì cái bóng kia có vẻ rất trẻ mà cô H đã 38 rồi (cô đi thêm bước nữa nên con gái cô mới có 3 tuổi thôi ). Mình mạnh dạn hỏi cô là có thấy cô gái nào ngồi ngoài đó không . Cô nói :" Làm gì có ai rảnh mà ra đó ngồi giờ này cho muỗi đốt sưng người , mà nè sao chỗ cột điện nó lạnh thế ,cô đi qua đó mà sởn cả gai ốc lên".
Sau này mình có tự tìm hiểu một số vấn đề tâm linh và cũng đã hiểu được vài phần về giấc mơ này . Trong xóm mình có một dải đất ở cuối xóm rất độc , những nhà quanh đó chồng đều mất sớm để lại vợ với con ngây dại , người vợ nếu đi thêm bước nữa thì cũng không được hạnh phúc còn ở vậy nuôi con cũng chịu nhiều vất vả hay ốm đau . Chuyện về giải đất mình sẽ kể sau nhé vì nó rắc rối lắm.

4.Chú Đ .
Bố mình và chú ấy hợp nhau nên chú chuyển về ở với nhà mình ( chuyên gia hù mình là đây, chú nhây kinh "-_- ) . Ông bà mình sinh được 5 người con : bác B , bố mình tên L , chú C , cô H , chú út tên Đ
Thật ra chú đã trào đời đã đến với thế giới này , đã khóc đã hít thở ...nhưng lại chết trong lạnh lẽo không ai biết . Ngày xưa ông bà mình lấy nhau nhưng mà cụ bà tức mẹ của ông mình lại không thích bà mình nên vẫn hay chiến tranh lạnh và cũng chịu khổ khá nhiều. Bà nội mình vốn hiền lành .Có điều bà không giữ được lập trường của mình , thương con cháu cũng hơi quá đà . Ông bà mình sống chung một dải đất với họ hàng nên cũng rất phiền . Ngày đó sau khi bà hạ sinh chú út ( chính là chú Đ ) tiếng khóc của đứa con đã làm bà không kìm nổi cảm xúc , bà muốn ôm con vào lòng mà dỗ .Nhưng cái số thật trớ trêu , bà bị băng huyết phải lên trạm xá gấp . Cả nhà lo lắng đưa bà đi để chú ở lại với họ hàng xung quanh chăm sóc . Đúng là đau lòng ...nói là chăm nhưng họ đâu có để tâm đến chú , trời lạnh lẽo đứa nhỏ mới sinh chỉ được quấn cho một cái chăn mỏng ...đứa bé không được vòng tay ấm áp của mẹ dỗ dành , cũng không được mẹ cho bú ...chú nằm trên giường rồi chết đi vì lạnh mà không ai hay . Đến khi bà khoẻ lại thì ông mình mừng lắm , ông đang hy vọng bà sớm khoẻ để về với chú út và các con thì ông nhận được tin con ông đã chết vì lạnh , ông như người mất hồn . Ông gào khóc tay cứ đấm vào ngực thùm thụp nỗi đau nó đang giết chết ông . Đứa con của ông nó đã làm gì nên tội mà ông trời lại bắt nó đi. Nhưng ông phải kìm nén đau thương không cho bà biết , bà vừa khoẻ lại vẫn còn yếu nếu bà biết chắc bà sẽ bỏ ông đi mất . Mình nghe bác B ( chị gái của bố mình ) kể lại thì lúc chú mất bố cứ khóc ôm chặt đòi ủ ấm cho chú, sau khi biết chú đi rồi bố mình lúc đó chỉ là thằng nhóc chân đất mặt bùn ra bờ ao ngồi khóc vì thương em . Bác mình cố dỗ nhưng không biết dỗ kiểu gì mà hai chị em ôm nhau ngồi khóc nức nở .
Khi biết tin bà mình như chết lặng ...đứa con tội nghiệp của bà , đứa con còn chưa có tên ...Bà gầy đi nhiều khiến ông lo lắng , ông thuê người đào mộ để chôn chú vì ông không dám trực tiếp nhìn xác con . Ông dặn là phải đào sâu đừng đào nông .Nào ngờ ông đào mộ kia đã đào đất quá nông để cho con chó rừng nó tha mất xác của chú đi . Nhìn mảnh chăn nhàu nát bị chó cắn rách bà mình đau đớn ngất luôn . Yểu mệnh chết non , giờ đến xác cũng không dữ được , thương con ông bà bèn đem những gì còn lại đi hoả táng rồi gửi vào chùa hy vọng cửa phật giúp chú hạnh phúc . Ông bà gọi chú là Đ ,cái tên này luôn làm bố mình buồn . Nhiều lúc bố nói vu vơ với mẹ mình như một lời tâm sự :" Nếu bây giờ Đ còn sống thì có lẽ đã lấy vợ có con rồi em nhỉ !". Khoé mắt của bố ướt đẫm vì chú .
5.Chú Đ giúp đỡ
Kể từ sau khi chú mất ông bà lên thành phố kiếm sống mang theo cô H , chú C đi gửi bố mình và bác B ở quê . Bố mình và bác B vì nhớ bố mẹ anh em cộng thêm việc ở quê lại nhớ chú Đ hơn nữa không mấy ai quan tâm nên hai chị em quyết định kiếm tiền mua vé tàu lên với bố mẹ . 3 giờ sáng lạnh lẽo đôi chân nhỏ bé theo chị ra ruộng mò từng con cua con ốc đem ra chợ bán . Bố mình kể là mỗi sáng muốn ra ruộng thì phải đi qua một bụi tre làng nhìn nó u ám mà hình như còn có người bị ma dấu nữa . Có một hôm đang lội ruộng thì bố lên cơn sốt nên bác mình phải cõng về mà đường xá tối đen như mực cũng may là phía trước còn có 2 cô đang gánh hàng đi cùng đường, bác mình vừa cõng em vừa cầm đèn soi đường . Nhưng không hiểu tại sao đoạn đường này hôm nay lại dài thế đi mãi mà không về đến nhà bố sốt càng lúc càng nặng, linh tính mách bảo bác mình dừng lại nhìn hai cô kia vẫn đi tiếp nhưng lạ là bóng lưng họ không bị khuất dần cứ như kiểu cố tình cho mình đi theo. Lúc này bác bật khóc bác biết là bị ma dẫn đường rồi , nhà em út vừa mất còn chưa hết đau thương chẳng lẽ ông trời muốn cướp đi một đứa em của bác . Bác khóc loay hoay tìm đường ra thì tự nhiên có một con đom đóm nhỏ bay đến trước mặt bác không hiểu vì lý do gì mà bác lại đi theo nó như người mất hồn ...bác chỉ biết đến khi hoàn hồn thì đã đứng trước cổng nhà .Và bố đã được hạ sốt .
Có những ngày lội đến sưng tím cả chân cũng không được con gì , lúc đó hai chị em lại ngồi an ủi nhau rằng sẽ sớm được gặp bố mẹ thôi , bố mình cứ khóc nức nở trong lòng chị , thì con đom đóm hôm trước bay đến đậu vào áo của bố , lúc này thì bố không khóc nữa chân cũng không còn sưng tím nữa , con đom đóm nhỏ bay ra một góc ruộng rồi cứ lượn lờ ở đó . Bác mình thấy lạ nên ra đó mò thử một lúc ...thì ra bọn cua trốn ở đây . Hôm đó cái giỏ nhỏ của bố được đựng đầy cua luôn , bác mình vui lắm vì bán hết chỗ này là gần đủ mua vé tàu , con đom đóm nhỏ bay quanh bố và bác mình một vòng rồi biến mất luôn . Sau khi lên thành phố gặp được ông bà gia đình đoàn tụ , ông mình nhìn hai đứa con nhỏ mà sót . Hai chị em quần áo chắp vá , chân đầy sẹo người gầy xanh xao thiếu ngủ dắt nhau đi tìm ông bà nên ông bà quyết định ở đây luôn không về quê nữa .Ai ngờ đâu khổ cực của bố mình bắt đầu từ đây.Bác và cô đã thay đổi tính nết , Chú C mình khi lớn lên cũng vậy ,chú trở nên xấc láo không coi ai ra gì , đi học thì đánh bạn ở nhà thì đánh cô mình . Bố mình muốn học tiếp còn không được riêng chú ấy lại không thiết tha học tập .Cái gì cũng thuộc về chú ấy .
Bố vì không chịu được chú nên đã nhập ngũ theo lệnh và đã gặp được mẹ mình . Mẹ mình nói là mẹ với bố gặp nhau là như chó với mèo , mẹ còn nói là không bao giờ lấy người như bố .....và chị em mình chính là thành quả của mối tình chó mèo này :))).
Nhưng cũng từ đây ,bà nội mình đã trở thành và cụ thứ 2 . Bố mẹ lấy nhau nhưng bà nội rất ghét mẹ mình , bà nghe lời nói xúi giục của cô và bác mà cay nghiệt với mẹ . Bà chấp nhận thím mình về làm dâu vì thím đã mang thai cháu bà -_- , hai nàng dâu hai rắc rối hai trái ngược. Trọng nam khinh nữ đời mình căm ghét cái câu này nhất . Sau khi thím sinh được một năm , sinh một đứa cháu trai nên bà hết lòng cưng chiều . Thì mẹ mang thai mình.... Khi biết mình là con gái bà tìm cách nói móc mẹ mình cả đời không thể có con trai . (Bà phân biệt đối xử kinh lắm hai đứa cháu cùng ốm nhưng cháu trai lúc nào cũng là nhất còn cháu gái thì kệ )
Đau đớn nhất là khi mẹ đang mang thai mình được 6 tháng mà chỉ vì một lời nói của thiên hạ mà bà về xúi dục chú C đuổi mẹ con mình đi , mẹ kiên quyết không đi vì người duy nhất có quyền bỏ mẹ là bố . Bố mình khi biết chuyện ông tức tối đòi đưa vợ con ra ở khu tập thể của công ty nhưng ông bà phản đối vì sợ tai tiếng bên ngoài ( bà con quanh đó biết mẹ mình làm dâu phải chịu uất ức nên rất thương , hôm họ cho ít quả vườn , hôm thì hộp sữa với hy vọng mình chào đời sẽ giúp mẹ bớt khổ ) bố mình đau đớn ...ông hận ...ông hận bản thân mình nhu nhược ...hận phận mình nghèo làm khổ vợ . Ông lao vào làm việc và dành dụm từng đồng để xây nhà , mẹ mình biết chuyện cũng chỉ lẳng lặng chăm bố dù đang mang thai , mẹ không muốn bố kiệt sức vì công việc . Khi đó mẹ được bác L bói cho mấy quẻ bác ấy phán :
- M à mày sẽ sinh hai đứa một gái một trai . Tuy nhiên hai đứa con của mày rất lạ , con gái tính như con trai còn con trai tính như con gái [ bói quá chuẩn :))) ]. Tuy bây giờ chịu khổ , chỉ cần mày làm tròn bổn phận sống tốt làm việc thiện còn lại con mày sẽ lo .
- Chị đừng nói vậy em sợ đấy chẳng lẽ con em sau này có vấn đề về giới tính .Hơn nữa lo cho chúng nó ăn học cũng đủ mệt rồi , em chỉ mong con em nên người công việc ổn định . Còn làm ông to bà lớn em không dám mơ. Mẹ mình lên tiếng
- Không phải lo , giới tính thì định đoạt cả rồi , thằng con trai sau có số làm quan sau này sẽ phụng dưỡng bố mẹ . Riêng đứa con gái trong bụng mày sau này sẽ cho bà mẹ chồng khó ưa với con em chồng của mày biết tay . Con bé này không hiền đâu , . Chỉ có điều con bé này hơi khó nuôi vì có chút đặc biệt ..... Sau này nhà mày sẽ phải đón thêm thành viên nhờ người ta đi theo bảo vệ.
[ Cái này là mình hỏi trực tiếp bác bói cho mẹ mình nhưng đến đoạn ....thì bác ấy không nói nữa. Vì thư thoảng mình có đi chùa với bác và cũng hơi tò mò chuyện làm dâu của mẹ ] .
Sau khi xây xong nhà, thì mình trào đời vào đúng 6 giờ tối quả nhiên là mình rất khó nuôi . Vì mình sinh ra bị vỡ ối và phải lên khoa nhi nằm gấp , còn chưa kịp vào vòng tay của bố , sau này mẹ đẻ thằng em bác sĩ bế ra một cái là được bố ôm rồi :(
6. Đón chú về
Đây là do bố mình kể lại .
Gần tết nhưng bố mình vẫn làm , hơn nữa công việc lại ở rất xa nhà ,bố mình là thợ mỏ nhé , 1 tuần mới có một chuyến để về nhà . Hôm đó bố nhỡ mất chuyến xe để về với mẹ con mình , bố buồn lắm lại lủi thủi bước về phòng trọ . Bố thở dài vì nhớ vợ con năm mới tết đến đầu tiên của con gái mà mình không có mặt . Bố mình thiếp đi một lúc thì mơ thấy có một cậu thanh niên mở cửa vào phòng bố , bố bật dậy thì chàng thanh niên đó cười với bố , bố nói rằng không hiểu sao bố không sợ mà còn có cảm giác rất thân quen . Cậu thanh niên đó có nét giống bố và ông ...cậu ta ngồi xuống giường và nắm tay bố . Bàn tay đó lạnh lắm nhưng mà cái lạnh đó khiến bố mình nhớ đến " Chú Đ " sống mũi bố hơi cay ( khi kể lại bố vẫn khóc đấy ) .
" Anh L anh bảo mẹ cho em về ăn tết với mọi người được không ! Em nhớ cả nhà lắm , em muốn về ở với anh cơ . Anh à anh đi làm phải cẩn thận đừng nóng nảy hấp tấp quá không là gặp tai nạn đấy . Lần trước cũng may em cứu được anh nếu không than rơi vào chân anh rồi . Em về ở với anh em sẽ phù hộ cho cả nhà anh .
Bố mình không thể nói được vì bị cái gì đó chặn họng nên chỉ biết nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt đó . Chú mỉm cười rồi nói vs bố là ngày mai chú sẽ cho xe đưa bố về với mẹ con mình . Nói rồi chú biến mất , bố mình cũng tỉnh , bố nói rằng bố hứa sẽ đem chú về với gia đình .
Hôm sau có một chiếc xe nhỏ đỗ trước cửa phòng trọ , bố thấy lạ nên ra xem thử . Thì ra là chú T đồng nghiệp của bố ,chú ấy để quên đồ nên phải quay lại và thế là bố mình được đi nhờ xe về sắm tết với mẹ con mình .
Như muốn thực hiện mong muốn của em trai , bố mình lên nhà nói chuyện với ông bà . Ông bà vì thương con nên lên chùa xin đưa chú về thờ , nhưng bà mình muốn thờ chú nên không cho chú về nhà mình ...khoảng hai ba ngày sau , thì ông bà mình đều thấy mệt , bệnh tình thì không rõ cho đến khi bà ngủ mơ thấy chú đứng ngoài cửa khóc lóc đòi về với bố mình ...bà liền mời thầy về xem , thầy nói rằng ngoài bố mình ra thì chú không hợp ai trong nhà , bà lại không cho chú về nhà anh trai nên chú mới giận làm bà ốm. Bà thương con thôi thì đành chấp nhận đưa chú về nhà mình để thờ .
Và cũng từ đó nhà mình bắt đầu thờ chú , mình cũng dễ nuôi hơn không còn ốm vặt nữa . Ngoài ra chú giúp đỡ bố mình rất nhiều và cũng hù mình nhiều lần thót tim ....
Còn tiếp
 

Liên Kết

Top Bottom