Part 1:
..Khi chúng ta xem một bộ phim ma ..ví dụ mấy phim ma nổi tiếng của mỹ ..như quỷ ám , annabella , nghi lễ trừ tà vv..
Nó đem đến cho ta cảm giác rùng rợn , gây giật mình ..nhưng chỉ lúc đó thôi , ko hề ám ảnh hay ăn sâu vào tiềm thức.
Không biết mọi người như nào , nhưng với tôi ..ma châu á mới gọi là ghê nhất , ám ảnh và liên tưởng nhất..cụ thể là những bóng ma ở làng quê Việt Nam.
Có lẽ do nó gần gũi vs cuộc sống hằng ngày , không quá rõ , mờ ảo ..cho ta hoang mang vô định .
Từ khi lọt lòng , đã nghe những câu chuyện ma của bà , của mẹ ..những câu chuyện theo ta suốt ấu thơ ..Sau đây tôi xin kể lại một câu chuyện mà tôi được anh hàng xóm trọ kế bên kể ..một câu chuyện về một mảnh đất ở một làng quê bắc bộ xa xôi , mảnh đất lắm người nhiều ma.
.......
Hồi còn là sinh viên trong Sài Gòn , ở xóm trọ ..kế bên phòng tôi có 1 anh quê ở Bắc Giang ..Anh này tên Lâm..
Anh này nổi tiếng kể chuyện hay trong xóm , mà lại toàn truyện kiểu ma mị ghê ghê ..làm mấy thằng ..cứ mỗi khi ông ý kể là lại bâu khâu vào nghe ..được cái giọng lão cũng trầm trầm è è như Nguyễn Ngọc Ngạn , lại phụ họa sinh động ..nên nhiều đêm lão kể mà mấy thằng trong xóm cũng đái cả ra máu.
Lâm hơn tôi 4t ..nên tôi gọi anh là anh.
Một tối mùa thu tầm tháng 9 tháng 10 năm 2015 ..rảnh rỗi , mấy anh em tụ tập trên sân thượng mua đồ về nhậu hóng gió.
Như thường lệ không thể thiếu tiết mục kể chuyện ..và người kể không ai khác chính là Lâm.
Nhấp một ngụm bia , nhai tóp tép miếng khô mực ..Lâm đưa mắt nhìn cả lũ ..
* Mấy đứa đã bao giờ đặt chân đến một ngôi làng , một mảnh đất toàn ma chưa ???
Tôi lắc đầu ..
- Em chưa , mảnh đất mà toàn ma chắc do âm khí mạnh !!!!
Một thằng khác chen vào :
: Âm khí mạnh suy ra lắm người chết !!!!
* Cũng đúng , này nhé .. Câu chuyện sau đây anh kể chả phải ở đâu xa lạ ..chính là ở quê ngoại anh ở Bắc Giang ( Làng nào thì tôi xin giấu tên )
Đôi mắt say xưa , anh bắt đầu kể.
Năm lớp 9 ..do kinh tế gia đình khó khăn chồng chất , phá sản ..bố mẹ phải bán cả nhà trên TP Bắc Giang đi để về quê ở.
Khổ nỗi quê bố quê mẹ cũng nghèo , ông bà nội ngoại lại già yếu , chả giúp đc gì cho con cái ..
Sau một thời gian bàn bạc , gia đình Lâm quyết định sẽ về quê ngoại ở một thời gian , một phần vì điều kiện khi đó không thể trụ lại ở TP Bắc Giang , một phần vì bên nhà mẹ Lâm ông bà cũng còn thừa một mảnh đất ko làm gì , bố mẹ sẽ về đó ở tạm đợi qua cơn khốn khó rồi tính.
Rời xa ngôi nhà thân thương mà anh gắn bó 15 năm trời ..xa bạn bè thơ ấu.
Lâm theo bố mẹ về quê ngoại ..nơi mẹ đã sinh ra và lớn lên ..một ngôi làng xa xôi , một mảnh đất không ngủ yên.
.....
Đặt chiếc túi du lịch đựng đầy quần áo xuống chiếc gụ gỗ đã bóng đi theo thời gian..
Lâm đưa mắt quan sát ngôi nhà ..đã bao lâu rồi nhỉ ??
Cũng phải hơn 2 năm rồi anh chưa về thăm ngoại.
Ông ngoại mất khi Lâm 2t ..anh chả có ký ức gì về ông
Bà ngoại năm nay đã 80 , bà thương Lâm lắm , mỗi lần về quê khi lên lại tp là lại dúi cho Lâm thật nhiều đồ.
Tiếng ngoại khàn khàn ngoài cổng :
° Con Linh thằng Phương đã về đó à ?? ( Linh phương là tên bố mẹ Lâm ).
Thắp xong nén nhang trên ban thờ ông , mẹ lâm chạy ra sân.
• Ôi bu , bu đi đâu về vậy ..thật là ..đi mà cứ để nhà không chả cài cổng gì cả ..nhỡ trộm nó vào thì sao ??
Bà cười móm mém miệng còn nhai trầu :
°Ôi dào , ở đây ai chả vậy , bao năm rồi cũng có thấy mất mát gì đâu ?? ..đi sang hàng xóm có tí mà khóa cửa lách cách tao cũng ngại ??..với lại trong nhà cũng có gì đáng giá đâu để mà lấy chớ !!
Mà 2 đứa này , về cũng chả báo bu trước để bu đi mua ít đồ ăn về nấu cơm cho thằng Lâm nó ăn.
.. Bước trong nhà ra , Lâm chào to ..
* Cháu chào bà ngoại ạ !!!
Nghe tiếng Lâm chào , bà cười thật tươi :
° Cháu bà đã về đấy à , bố nhà anh ..cả 2 năm chả về vs bà ..làm bà cứ mong mày !!
Lâm chạy lại đỡ tay bà :
* he he , trên thành phố cháu bận học này nọ ghê lắm bà ạ .. Nên hông có thời gian về với bà được ..thế giờ cháu về với bà rồi , bà có phần cháu trái cây ..bánh bỏng gì không đó ??
Béo nhẹ tay Lâm , ngoại cười :
° Cháu bà về mà bà không có gì nghe sao được , bà còn để phần mày một đống trái cây vs bánh quê kia kìa ..
Lâm nhìn bà cười khoái trí ..
Bố từ sau nhà chạy lên ..
© A bu , bọn con mới về !!
° Tôi chả hiểu anh chị nghĩ gì , bận bịu những gì mà 2 năm ko cho cháu nó về ..chắc định đợi khi tôi chết luôn hả ??
• Kìa bu , bọn con cũng bận mà .. Vs lại bây giờ bọn con đưa thằng Lâm về ở vs Bu luôn rồi còn gì ...
Ánh mắt bà trầm xuống :
° Khổ , buôn bán làm ăn làm sao mà để ra cái cớ sự này ??
Bố lên tiếng cắt ngang bầu không khí thoáng buồn :
© À bu , ở nhà có sẵn thịt thà tôm cá gì không , không thì để vợ con ra chợ mua ??
° Ừ đấy , mải nch cũng tí quên , mấy nay Bu không mua thức ăn , thôi con Linh ra lẹ chợ mua cái gì đi ..cũng trưa rồi đó .
Mẹ phóng xe ra chợ ..30 phút sau về vs một miếng thịt lợn to , một con cá chuối béo mập và vài bó rau xanh.
Trong bữa cơm trưa ..bà hỏi :
° Thế giờ 2 đứa tính làm sao ??
© Bọn con tính xây tạm một cái nhà ở mảnh đất của thầy bu sau nhà này .. Sau đó chăn nuôi hoặc kinh doanh gì đó cho ổn định rồi tính tiếp bu ạ.
..Nói về mảnh đất sau nhà ..
Mảnh đất đó khá rộng , trước đây cụ ngoại mua lại của một gia đình đã chuyển đi nơi khác , rồi cụ quây rào lại , và cứ để đó ..đến đời ông ngoại cũng chả để làm gì , chỉ trồng vài ba cây ăn trái .
.. ° Ừ thế thôi cũng được , cứ phải an cư trước vs lập nghiệp dc , thôi thì kinh doanh buôn bán lên voi xuống chó là điều bình thường , 2 đứa mày còn trẻ còn cố gắng được , cốt là sau lo được cho thằng Lâm ăn học đại học công việc ổn định là Bu mừng rồi , năm nay cũng 80 rồi , chả dc bao lâu nữa cũng về vs ông bà tổ tiên thôi ..
Cái nhà này sau để làm nơi hương khói !!
Ăn xong , Lâm chạy ra chiếc giếng trước sân mà rửa mặt , nước giếng trong vắt mát lạnh khiến anh tỉnh cả người .
Kể ra rời xa phố xá tấp nập đầy đủ tiện nghi Lâm cũng hơi buồn , về đây làng quê , thiếu thốn hơn trên phố cũng được nhiên thôi ..nhưng không sao ..anh chịu được ..dù sao Lâm cũng thích không khí nơi đây ..nó trong lành yên bình.
Đang thơ thẩn chơi trong vườn nhà , phía bên kia hàng rào , một giọng nói cất lên khiến Lâm chú ý :
® Ê , ê cu !! ..mới về chơi hả ??
Lâm ngoái về phía hàng rào , một gương mặt thấp thoáng !!
* Ai đấy ??
® Tao nè , Đạt nè !!!
Lâm tiến lại gần hơn ..anh bất ngờ reo lên ;
* Ô cu Đạt , cu Lê Văn Đạt đúng không ?? ..trời đất , sao bây giờ mày đen như cột nhà cháy vậy ????
Đạt cười hề hề .. Chỉ một cú bật nhảy , Đạt đã leo qua bức tường tường và đứng trước mặt Lâm..
® Tao nghỉ học rồi , đi làm đồng áng nhiều phải đen đi chứ sao.
..Lâm nhìn lại người bạn cũ ở quê ngoại của mình ..
Đạt là con bác hàng xóm ngay cạnh nhà ngoại chỉ cách có khu vườn nho nhỏ , Lâm quen Đạt từ hồi còn bé tí , từ những năm cấp 1 ..mỗi hè về là bố mẹ lại cho Lâm về 2 bên nội ngoại chơi dăm bữa nửa tháng ..về ngoại là Lâm quen Đạt , thằng bé hàng xóm da ngăm ngăm khỏe khoắn , tinh nghịch ..hay rủ lâm đi bắt dế úp cá ngoài đồng , chơi cù chơi quay thả diều ..những trò chơi mà chỉ ở quê mới có..
Lên cấp 2 ..công việc bố mẹ bận bịu , chương trình học cũng nặng hơn ..Lâm ít về hơn , lần cuối Lâm về là hè năm lớp 6 , nhưng khi anh về thì Đạt đã bỏ học và đi làm ăn xa vs bố ở trên điện biên , mẹ Đạt ở nhà trông coi vườn ruộng.
3 năm ròng không gặp , từ hồi lớp 5 ..hơn 3 năm trôi qua , từ một thằng bé gầy gò năm nào , Đạt nay to cao , nước da đen bóng rắn chắc , bằng lứa tuổi 15 mà nhìn so vs Lâm , một cậu học sinh trong vòng tay bao bọc của bố mẹ , thì Đạt già khéo hơn cả 5 6t.
Lâm cất lời :
* Ủa sao vậy , sao bỏ học ??
® Thì hồi đó tao kể là gia đình khó khăn quá , nên lên lớp 6 là theo ông già đi buôn trên điện biên , 3 năm ròng có tí vốn , mới về quê dc 4 tháng nay , giờ ngoài làm đồng , bố mẹ tao còn mua máy sát lúa về sát trong làng nữa .
* À ra vậy !!! ..đi làm lụng sớm thảo nào mày nhìn khỏe mạnh đen hôi hơn tao !!!
® Xời , công tử như mày thì chấp gì !! ..mà ..về chơi lâu không ??
* Gia đình tao trên phố có chút chuyện ..nên chắc sẽ về đây ở một thời gian !!
® Ô hay quá , vậy là anh em mình lại được chơi vs nhau rồi..
Đạt vỗ vai lâm cười vui vẻ , Lâm chăm chú nhìn thằng bạn thời thơ ấu ..cả tuổi thơ trong anh như ùa về !!!
....
6h tối , cả buổi chiều vật lộn ngoài đê vs Đạt , Lâm về mồ hôi nhễ nhại , quần áo lấm lem bùn đất..thấy Lâm về mẹ hỏi :
• Đi đâu về mà bẩn hết vậy con ??
* Dạ con đi vs thằng Đạt ra đồng xem bọn trẻ nó úp nơm mẹ ạ ..
• Đạt , Đạt nào nhỉ ???
Ngoại lên tiếng ..
° À , thằng con trai nhà 2 vợ chồng con Thắm đó con ..
Mẹ à lên một tiếng :
• Con nhớ rồi , cái thằng bé tinh ranh con con Thắm mà hồi xưa hè hay sang chơi vs Lâm nhà mình đúng không bu..
° Nó đấy , nó đi làm ăn xa vs bố nó trên điện biên 3 năm , ms về mở kho tuốt lúa dc 3 4 tháng nay thôi.
• Ra vậy !!!
° Thôi , ra múc nước tắm đi cháu , bà đun cho mày ấm nước trên bếp kia kìa , đổ vào chậu mà tắm ..
Lâm nghe lời ra nhà tắm vặn nước tắm.
Tắm xong vào nhà lau khô đầu , nghe bà và mẹ nch.
• Bây giờ làng mình còn mấy cái thứ đó không bu ??
Bà vừa têm trầu vừa nói ..
° Có bao giờ hết được đâu , còn nhiều .. Nhưng không lộng hành như hồi cô còn bé thôi.
Lâm hóng hớt :
* Còn gì vậy mẹ ..
Ngoại kéo Lâm vào ngồi cạnh vừa têm trầu vừa nói ..
° Cháu bà về đây ở lâu dài nên bà phải nhắc , do làng mình nằm trên mảnh đất âm dương xoay vần , có phần cổ dị ..vì vậy , cứ tầm 6 7h tối trở đi cháu nên hạn chế ra đường một mình , kẻo sẽ nhìn thấy những thứ không sạch sẽ.
* Không sạch ?? ..cái gì không sạch cơ ạ ..??
Bố từ trong buồng bước ra ..
© Con nhớ hồi con về chơi nhà chuẩn bị cưới cái Linh , mà đêm con bị dọa cho tè cả ra quần bu nhờ , hồi đấy ông ngoại phải mang nước tiểu ra rắc quanh nhà nó mới chịu đi..
Ngoại cười ..
° Vào những năm 90 làng mình , ma còn nhiều hơn người , chắc anh người lạ vùng nên nó dọa cho quen thôi .
3 người lớn phá lên cười , Lâm càng thắc mắc tò mò ..
* Ủa là sao , bố mẹ bà đang nói gì vậy ??
Bố lên tiếng ..
© Có thể con trai không biết ,ngày xưa.. quê ngoại con nổi tiếng ma quỷ lộng hành , chẳng cần phải đợi đến trời tối ..mà mới chỉ nhập nhoạng là trẻ con đã không dám ra đường , nhà nào cũng đóng cửa cài then kín mít..ma trêu quỷ dọa diễn ra thường xuyên ..
Lâm rùng mình ..
* Ghê vậy ?? ..thật hả ngoại ???
Bà xoa đầu Lâm
° Đúng đấy cháu ạ , nói chung bây giờ cũng đỡ hơn rồi , nhưng tốt nhất tối là cháu không nên đi đâu một mình , đi phải đi cùng người lớn ..không là có gì xảy ra không cứu kịp đâu.
Anh nổi da gà , quê ngoại xưa tới giờ anh về , chắc toàn chỉ về chơi vài ngày nên không biết vụ này.. Anh hy vọng mình sẽ không giáp mặt những thứ đó ở nơi đây..
Nhưng chẳng như Lâm mong đợi , ngay đêm hôm đó , Lâm đã phải một phen kinh hồn bạt vía khi chứng kiến một cảnh tượng lần đầu thấy trong đời .
12h đêm hôm đó , do chiều chơi đùa khát uống nhiều nước nên đêm buồn tiểu , ko nhịn được , anh vén màn , cầm chiếc đèn pin lọ mọ mở cửa đi ra chiếc cầu tiêu góc sân để giải tỏa ..
Đang đứng thư giãn , Lâm nghe có tiếng cười khúc khích văng vẳng ..
* Quái lạ , giờ này trẻ con nhà ai còn chơi ??
Thầm thắc mắc , kéo cái quần lên , anh bước ra sân nghe ngóng ..
Đúng là có tiếng cười thật ..
Đứng nghe một lúc , hóa ra tiếng động phát ra ngay ở con đường xóm đối diện cổng nhà ngoại ..
Không hiểu sao khi đó anh lại không bật đèn pin , có lẽ do trăng sáng quá .
Mon men ra cổng , Lâm vô cùng bất ngờ , trên con đường làng , dưới ánh trăng mờ ảo là 2 3 đứa trẻ đang nô đùa với nhau , cười khúc khích vui vẻ ..
Lâm thầm thốt lên
*Ô lạ nhể , 12h đêm rồi mà nhà ai còn cho con cái ra đường như này ???
Tiến sát lại gần cánh cổng nhìn cho rõ , bỗng chân tay anh rụng rời bủn rủn vì cảnh tượng kinh hãi trước mắt ..
Còn nữa...
..Khi chúng ta xem một bộ phim ma ..ví dụ mấy phim ma nổi tiếng của mỹ ..như quỷ ám , annabella , nghi lễ trừ tà vv..
Nó đem đến cho ta cảm giác rùng rợn , gây giật mình ..nhưng chỉ lúc đó thôi , ko hề ám ảnh hay ăn sâu vào tiềm thức.
Không biết mọi người như nào , nhưng với tôi ..ma châu á mới gọi là ghê nhất , ám ảnh và liên tưởng nhất..cụ thể là những bóng ma ở làng quê Việt Nam.
Có lẽ do nó gần gũi vs cuộc sống hằng ngày , không quá rõ , mờ ảo ..cho ta hoang mang vô định .
Từ khi lọt lòng , đã nghe những câu chuyện ma của bà , của mẹ ..những câu chuyện theo ta suốt ấu thơ ..Sau đây tôi xin kể lại một câu chuyện mà tôi được anh hàng xóm trọ kế bên kể ..một câu chuyện về một mảnh đất ở một làng quê bắc bộ xa xôi , mảnh đất lắm người nhiều ma.
.......
Hồi còn là sinh viên trong Sài Gòn , ở xóm trọ ..kế bên phòng tôi có 1 anh quê ở Bắc Giang ..Anh này tên Lâm..
Anh này nổi tiếng kể chuyện hay trong xóm , mà lại toàn truyện kiểu ma mị ghê ghê ..làm mấy thằng ..cứ mỗi khi ông ý kể là lại bâu khâu vào nghe ..được cái giọng lão cũng trầm trầm è è như Nguyễn Ngọc Ngạn , lại phụ họa sinh động ..nên nhiều đêm lão kể mà mấy thằng trong xóm cũng đái cả ra máu.
Lâm hơn tôi 4t ..nên tôi gọi anh là anh.
Một tối mùa thu tầm tháng 9 tháng 10 năm 2015 ..rảnh rỗi , mấy anh em tụ tập trên sân thượng mua đồ về nhậu hóng gió.
Như thường lệ không thể thiếu tiết mục kể chuyện ..và người kể không ai khác chính là Lâm.
Nhấp một ngụm bia , nhai tóp tép miếng khô mực ..Lâm đưa mắt nhìn cả lũ ..
* Mấy đứa đã bao giờ đặt chân đến một ngôi làng , một mảnh đất toàn ma chưa ???
Tôi lắc đầu ..
- Em chưa , mảnh đất mà toàn ma chắc do âm khí mạnh !!!!
Một thằng khác chen vào :
: Âm khí mạnh suy ra lắm người chết !!!!
* Cũng đúng , này nhé .. Câu chuyện sau đây anh kể chả phải ở đâu xa lạ ..chính là ở quê ngoại anh ở Bắc Giang ( Làng nào thì tôi xin giấu tên )
Đôi mắt say xưa , anh bắt đầu kể.
Năm lớp 9 ..do kinh tế gia đình khó khăn chồng chất , phá sản ..bố mẹ phải bán cả nhà trên TP Bắc Giang đi để về quê ở.
Khổ nỗi quê bố quê mẹ cũng nghèo , ông bà nội ngoại lại già yếu , chả giúp đc gì cho con cái ..
Sau một thời gian bàn bạc , gia đình Lâm quyết định sẽ về quê ngoại ở một thời gian , một phần vì điều kiện khi đó không thể trụ lại ở TP Bắc Giang , một phần vì bên nhà mẹ Lâm ông bà cũng còn thừa một mảnh đất ko làm gì , bố mẹ sẽ về đó ở tạm đợi qua cơn khốn khó rồi tính.
Rời xa ngôi nhà thân thương mà anh gắn bó 15 năm trời ..xa bạn bè thơ ấu.
Lâm theo bố mẹ về quê ngoại ..nơi mẹ đã sinh ra và lớn lên ..một ngôi làng xa xôi , một mảnh đất không ngủ yên.
.....
Đặt chiếc túi du lịch đựng đầy quần áo xuống chiếc gụ gỗ đã bóng đi theo thời gian..
Lâm đưa mắt quan sát ngôi nhà ..đã bao lâu rồi nhỉ ??
Cũng phải hơn 2 năm rồi anh chưa về thăm ngoại.
Ông ngoại mất khi Lâm 2t ..anh chả có ký ức gì về ông
Bà ngoại năm nay đã 80 , bà thương Lâm lắm , mỗi lần về quê khi lên lại tp là lại dúi cho Lâm thật nhiều đồ.
Tiếng ngoại khàn khàn ngoài cổng :
° Con Linh thằng Phương đã về đó à ?? ( Linh phương là tên bố mẹ Lâm ).
Thắp xong nén nhang trên ban thờ ông , mẹ lâm chạy ra sân.
• Ôi bu , bu đi đâu về vậy ..thật là ..đi mà cứ để nhà không chả cài cổng gì cả ..nhỡ trộm nó vào thì sao ??
Bà cười móm mém miệng còn nhai trầu :
°Ôi dào , ở đây ai chả vậy , bao năm rồi cũng có thấy mất mát gì đâu ?? ..đi sang hàng xóm có tí mà khóa cửa lách cách tao cũng ngại ??..với lại trong nhà cũng có gì đáng giá đâu để mà lấy chớ !!
Mà 2 đứa này , về cũng chả báo bu trước để bu đi mua ít đồ ăn về nấu cơm cho thằng Lâm nó ăn.
.. Bước trong nhà ra , Lâm chào to ..
* Cháu chào bà ngoại ạ !!!
Nghe tiếng Lâm chào , bà cười thật tươi :
° Cháu bà đã về đấy à , bố nhà anh ..cả 2 năm chả về vs bà ..làm bà cứ mong mày !!
Lâm chạy lại đỡ tay bà :
* he he , trên thành phố cháu bận học này nọ ghê lắm bà ạ .. Nên hông có thời gian về với bà được ..thế giờ cháu về với bà rồi , bà có phần cháu trái cây ..bánh bỏng gì không đó ??
Béo nhẹ tay Lâm , ngoại cười :
° Cháu bà về mà bà không có gì nghe sao được , bà còn để phần mày một đống trái cây vs bánh quê kia kìa ..
Lâm nhìn bà cười khoái trí ..
Bố từ sau nhà chạy lên ..
© A bu , bọn con mới về !!
° Tôi chả hiểu anh chị nghĩ gì , bận bịu những gì mà 2 năm ko cho cháu nó về ..chắc định đợi khi tôi chết luôn hả ??
• Kìa bu , bọn con cũng bận mà .. Vs lại bây giờ bọn con đưa thằng Lâm về ở vs Bu luôn rồi còn gì ...
Ánh mắt bà trầm xuống :
° Khổ , buôn bán làm ăn làm sao mà để ra cái cớ sự này ??
Bố lên tiếng cắt ngang bầu không khí thoáng buồn :
© À bu , ở nhà có sẵn thịt thà tôm cá gì không , không thì để vợ con ra chợ mua ??
° Ừ đấy , mải nch cũng tí quên , mấy nay Bu không mua thức ăn , thôi con Linh ra lẹ chợ mua cái gì đi ..cũng trưa rồi đó .
Mẹ phóng xe ra chợ ..30 phút sau về vs một miếng thịt lợn to , một con cá chuối béo mập và vài bó rau xanh.
Trong bữa cơm trưa ..bà hỏi :
° Thế giờ 2 đứa tính làm sao ??
© Bọn con tính xây tạm một cái nhà ở mảnh đất của thầy bu sau nhà này .. Sau đó chăn nuôi hoặc kinh doanh gì đó cho ổn định rồi tính tiếp bu ạ.
..Nói về mảnh đất sau nhà ..
Mảnh đất đó khá rộng , trước đây cụ ngoại mua lại của một gia đình đã chuyển đi nơi khác , rồi cụ quây rào lại , và cứ để đó ..đến đời ông ngoại cũng chả để làm gì , chỉ trồng vài ba cây ăn trái .
.. ° Ừ thế thôi cũng được , cứ phải an cư trước vs lập nghiệp dc , thôi thì kinh doanh buôn bán lên voi xuống chó là điều bình thường , 2 đứa mày còn trẻ còn cố gắng được , cốt là sau lo được cho thằng Lâm ăn học đại học công việc ổn định là Bu mừng rồi , năm nay cũng 80 rồi , chả dc bao lâu nữa cũng về vs ông bà tổ tiên thôi ..
Cái nhà này sau để làm nơi hương khói !!
Ăn xong , Lâm chạy ra chiếc giếng trước sân mà rửa mặt , nước giếng trong vắt mát lạnh khiến anh tỉnh cả người .
Kể ra rời xa phố xá tấp nập đầy đủ tiện nghi Lâm cũng hơi buồn , về đây làng quê , thiếu thốn hơn trên phố cũng được nhiên thôi ..nhưng không sao ..anh chịu được ..dù sao Lâm cũng thích không khí nơi đây ..nó trong lành yên bình.
Đang thơ thẩn chơi trong vườn nhà , phía bên kia hàng rào , một giọng nói cất lên khiến Lâm chú ý :
® Ê , ê cu !! ..mới về chơi hả ??
Lâm ngoái về phía hàng rào , một gương mặt thấp thoáng !!
* Ai đấy ??
® Tao nè , Đạt nè !!!
Lâm tiến lại gần hơn ..anh bất ngờ reo lên ;
* Ô cu Đạt , cu Lê Văn Đạt đúng không ?? ..trời đất , sao bây giờ mày đen như cột nhà cháy vậy ????
Đạt cười hề hề .. Chỉ một cú bật nhảy , Đạt đã leo qua bức tường tường và đứng trước mặt Lâm..
® Tao nghỉ học rồi , đi làm đồng áng nhiều phải đen đi chứ sao.
..Lâm nhìn lại người bạn cũ ở quê ngoại của mình ..
Đạt là con bác hàng xóm ngay cạnh nhà ngoại chỉ cách có khu vườn nho nhỏ , Lâm quen Đạt từ hồi còn bé tí , từ những năm cấp 1 ..mỗi hè về là bố mẹ lại cho Lâm về 2 bên nội ngoại chơi dăm bữa nửa tháng ..về ngoại là Lâm quen Đạt , thằng bé hàng xóm da ngăm ngăm khỏe khoắn , tinh nghịch ..hay rủ lâm đi bắt dế úp cá ngoài đồng , chơi cù chơi quay thả diều ..những trò chơi mà chỉ ở quê mới có..
Lên cấp 2 ..công việc bố mẹ bận bịu , chương trình học cũng nặng hơn ..Lâm ít về hơn , lần cuối Lâm về là hè năm lớp 6 , nhưng khi anh về thì Đạt đã bỏ học và đi làm ăn xa vs bố ở trên điện biên , mẹ Đạt ở nhà trông coi vườn ruộng.
3 năm ròng không gặp , từ hồi lớp 5 ..hơn 3 năm trôi qua , từ một thằng bé gầy gò năm nào , Đạt nay to cao , nước da đen bóng rắn chắc , bằng lứa tuổi 15 mà nhìn so vs Lâm , một cậu học sinh trong vòng tay bao bọc của bố mẹ , thì Đạt già khéo hơn cả 5 6t.
Lâm cất lời :
* Ủa sao vậy , sao bỏ học ??
® Thì hồi đó tao kể là gia đình khó khăn quá , nên lên lớp 6 là theo ông già đi buôn trên điện biên , 3 năm ròng có tí vốn , mới về quê dc 4 tháng nay , giờ ngoài làm đồng , bố mẹ tao còn mua máy sát lúa về sát trong làng nữa .
* À ra vậy !!! ..đi làm lụng sớm thảo nào mày nhìn khỏe mạnh đen hôi hơn tao !!!
® Xời , công tử như mày thì chấp gì !! ..mà ..về chơi lâu không ??
* Gia đình tao trên phố có chút chuyện ..nên chắc sẽ về đây ở một thời gian !!
® Ô hay quá , vậy là anh em mình lại được chơi vs nhau rồi..
Đạt vỗ vai lâm cười vui vẻ , Lâm chăm chú nhìn thằng bạn thời thơ ấu ..cả tuổi thơ trong anh như ùa về !!!
....
6h tối , cả buổi chiều vật lộn ngoài đê vs Đạt , Lâm về mồ hôi nhễ nhại , quần áo lấm lem bùn đất..thấy Lâm về mẹ hỏi :
• Đi đâu về mà bẩn hết vậy con ??
* Dạ con đi vs thằng Đạt ra đồng xem bọn trẻ nó úp nơm mẹ ạ ..
• Đạt , Đạt nào nhỉ ???
Ngoại lên tiếng ..
° À , thằng con trai nhà 2 vợ chồng con Thắm đó con ..
Mẹ à lên một tiếng :
• Con nhớ rồi , cái thằng bé tinh ranh con con Thắm mà hồi xưa hè hay sang chơi vs Lâm nhà mình đúng không bu..
° Nó đấy , nó đi làm ăn xa vs bố nó trên điện biên 3 năm , ms về mở kho tuốt lúa dc 3 4 tháng nay thôi.
• Ra vậy !!!
° Thôi , ra múc nước tắm đi cháu , bà đun cho mày ấm nước trên bếp kia kìa , đổ vào chậu mà tắm ..
Lâm nghe lời ra nhà tắm vặn nước tắm.
Tắm xong vào nhà lau khô đầu , nghe bà và mẹ nch.
• Bây giờ làng mình còn mấy cái thứ đó không bu ??
Bà vừa têm trầu vừa nói ..
° Có bao giờ hết được đâu , còn nhiều .. Nhưng không lộng hành như hồi cô còn bé thôi.
Lâm hóng hớt :
* Còn gì vậy mẹ ..
Ngoại kéo Lâm vào ngồi cạnh vừa têm trầu vừa nói ..
° Cháu bà về đây ở lâu dài nên bà phải nhắc , do làng mình nằm trên mảnh đất âm dương xoay vần , có phần cổ dị ..vì vậy , cứ tầm 6 7h tối trở đi cháu nên hạn chế ra đường một mình , kẻo sẽ nhìn thấy những thứ không sạch sẽ.
* Không sạch ?? ..cái gì không sạch cơ ạ ..??
Bố từ trong buồng bước ra ..
© Con nhớ hồi con về chơi nhà chuẩn bị cưới cái Linh , mà đêm con bị dọa cho tè cả ra quần bu nhờ , hồi đấy ông ngoại phải mang nước tiểu ra rắc quanh nhà nó mới chịu đi..
Ngoại cười ..
° Vào những năm 90 làng mình , ma còn nhiều hơn người , chắc anh người lạ vùng nên nó dọa cho quen thôi .
3 người lớn phá lên cười , Lâm càng thắc mắc tò mò ..
* Ủa là sao , bố mẹ bà đang nói gì vậy ??
Bố lên tiếng ..
© Có thể con trai không biết ,ngày xưa.. quê ngoại con nổi tiếng ma quỷ lộng hành , chẳng cần phải đợi đến trời tối ..mà mới chỉ nhập nhoạng là trẻ con đã không dám ra đường , nhà nào cũng đóng cửa cài then kín mít..ma trêu quỷ dọa diễn ra thường xuyên ..
Lâm rùng mình ..
* Ghê vậy ?? ..thật hả ngoại ???
Bà xoa đầu Lâm
° Đúng đấy cháu ạ , nói chung bây giờ cũng đỡ hơn rồi , nhưng tốt nhất tối là cháu không nên đi đâu một mình , đi phải đi cùng người lớn ..không là có gì xảy ra không cứu kịp đâu.
Anh nổi da gà , quê ngoại xưa tới giờ anh về , chắc toàn chỉ về chơi vài ngày nên không biết vụ này.. Anh hy vọng mình sẽ không giáp mặt những thứ đó ở nơi đây..
Nhưng chẳng như Lâm mong đợi , ngay đêm hôm đó , Lâm đã phải một phen kinh hồn bạt vía khi chứng kiến một cảnh tượng lần đầu thấy trong đời .
12h đêm hôm đó , do chiều chơi đùa khát uống nhiều nước nên đêm buồn tiểu , ko nhịn được , anh vén màn , cầm chiếc đèn pin lọ mọ mở cửa đi ra chiếc cầu tiêu góc sân để giải tỏa ..
Đang đứng thư giãn , Lâm nghe có tiếng cười khúc khích văng vẳng ..
* Quái lạ , giờ này trẻ con nhà ai còn chơi ??
Thầm thắc mắc , kéo cái quần lên , anh bước ra sân nghe ngóng ..
Đúng là có tiếng cười thật ..
Đứng nghe một lúc , hóa ra tiếng động phát ra ngay ở con đường xóm đối diện cổng nhà ngoại ..
Không hiểu sao khi đó anh lại không bật đèn pin , có lẽ do trăng sáng quá .
Mon men ra cổng , Lâm vô cùng bất ngờ , trên con đường làng , dưới ánh trăng mờ ảo là 2 3 đứa trẻ đang nô đùa với nhau , cười khúc khích vui vẻ ..
Lâm thầm thốt lên
*Ô lạ nhể , 12h đêm rồi mà nhà ai còn cho con cái ra đường như này ???
Tiến sát lại gần cánh cổng nhìn cho rõ , bỗng chân tay anh rụng rời bủn rủn vì cảnh tượng kinh hãi trước mắt ..
Còn nữa...