Tấn Tài
Ma Tập Sự
- 5/10/18
- 1
- 1
- 30
Đạo sỹ xuyên không
Chương 1 : Chiến Quỷ Nhập Tràng Vương
Những hình ảnh đang mờ dần, mờ dần, trong đầu tâm , một bóng tối bao trùm toàn diện, tiếng kêu của một ai đó vang lên trong đầu,Tâm mở mắt ra , những hình ảnh xa lạ khiến cho tâm chợt bật dậy hoảng hốt, ta đang ở đâu,Quỷ vương đâu rồi, chợt đầu anh đau lên như búa bổ,rồi lại ngất đi,cô gái xa lạ cõng Tâm lên lưng từng bước chập chững như muốn ngã,đi về nhà của mình.
Trong cơn mê man, Tâm nhớ lại những thứ vừa trãi qua, anh cùng sư phụ và các sư huynh đệ của mình đang cố gắng chiến đấu, chống lại một con quỷ vương, Quỷ nhập tràng ngàn năm tuổi. Các sư huynh đệ lần lượt ngã xuống dưới móng vuốt nhọn hoắt, đầy máu của nó, quỷ vương phóng nhanh thoăn thoắt, phóng tới đâu thì từng cái đầu bị bẻ ngoặt 1 bên rớt xuống tới đó, trong tích tắc, đã hơn mười cái đầu rớt xuống. Thanh Đạo Pháp sư, sư phụ của tâm cố gắng chấn giữ trận pháp, không thể để quỷ vương lọt ra ngoài, nếu không nhân gian sẽ có một hồi gió tanh mưa máu.
Ông vừa cố gắng chấn giữ, vừa bắt ấn liên tục, nhưng vẫn thấy 2 hàng nước mắt của ông đã tràn xuống tới cằm,ông đã sai, một pháp sư đã đắc đạo được hơn trăm năm rồi, đệ tử ông không thu nhận nhiều như các đạo phái khác, chỉ nhận những người có duyên khi ổng đi hành nghề và những đứa trẻ đầu đường xó chợ không có cơm ăn áo mặc,chỉ võn vẹn 17 người, ông cưu mang những đứa trẻ này từ nhỏ nên thương chúng như con của mình và vì một phần ông không vợ con, nhưng hôm nay, vì một quyết định sai lầm , ông đã đẩy những đứa con của mình vào cái chết, ông chợt mở to 2 mắt, nhìn con quỷ vương rồi liền chuyển ánh mắt về các đệ tử, hơn 10 người đã nằm xuống, rồi ông nhìn về Tâm , Thanh Tâm, đứa đệ tử ông thương nhất, cũng là đứa đệ tử thứ 17 mà ông đã nhận cuối cùng, lúc gặp Tâm ,anh chỉ là 1 đứa bé sơ sinh được vứt dưới chân núi của ông khỉ ông đi hành đạo về, nhìn thấy đôi mắt sáng của tâm ông liền ưng ý, bị vứt bỏ , đói khát, nhưng nó vẫn không khóc như đã biết trước cuộc đời của mình sẽ bị như thế, ông bế tâm lên , nhìn tâm với ánh mắt chiều chuộng thương yêu rồi nói, ta lấy họ của ta đặt tên cho con là Thanh Tâm, ý muốn con hãy lun giữ đạo trong sạch ,đứa bé nhoẽn miệng cười như hiểu ý ông nói, thế mà đã 16 năm trôi qua,đứa bé ngày nào đang cùng ông chiến đấu.
Thanh tâm, con lại bên chỗ ta nhanh lên.
Thanh Đạo pháp sư cất tiếng rồi nhìn về quỷ vương đang phóng tới bẻ gãy cổ thêm một đệ tử khác của ông, Tâm chạy nhanh đên chỗ sư phụ rồi nhìn ông, đợi sư phụ cất tiếng.
Để chấn giữ con quỷ vương này ta đã tiêu hao hết sinh khí, không thể chống đỡ được nó nữa. Tâm , ta vì nghe lời sư huynh của ta mà đưa các con đến đây khiên cho các con phải chịu khổ rồi. Ông nói tránh đi để Tâm không nghĩ ngợi gì nhiều, rồi ông đưa cho tâm một cuốn sách nói, đây là đạo pháp cả đời của ta con hãy giữ kĩ, hãy sống như cái tên mà ta đã đặt cho con. Ông liếc nhìn con quỷ vương rồi tiếp tục cất lời, một lát nữa ta sẽ dùng hết pháp lực để tạo ra một cái phong ấn, phong ấn nó lại thì con hãy nhân lúc đó mà chạy thoát ra ngoài con nhớ chưa.
Sư phụ , nhưng sư phụ, nói tới đây Tâm bị sư phụ ngắt lời.
Không nhưng gì hết, nghe lời ta thời gian sắp hết rồi.
Nói rồi ông quay qua bắt đầu bắt ấn, miệng lẫm bẫm thần chú, Tâm chỉ biết nhìn rồi rưng rưng nước mắt.
Khi người sư huynh cuối cùng bên ngoài bị con quỷ vương vặn gãy cổ, nó nhìn về phía 2 thấy trò Thanh Đạo pháp sư và Tâm đang ngồi, cười ré lên như muốn ăn tươi nuốt sống những người mà nó nhìn thấy, tiếng cười rùng rợn giưa một đêm tăm tối , nồng nặc mùi máu tươi khiến ai yếu tim mà nghe được chắc chắn nôn thốc nôn tháo rồi lăn ra bất tỉnh. Nó từ từ bước về hướng 2 người kia đang ngồi,sách cái đầu đầy máu me mà nó vừa vặn của người đệ tử cuối cùng , đôi mắt của nó đỏ như máu, lóe sáng giữa màn đêm tăm tối, cái lưỡi nhè ra liếm liếm cái môi đang nhiễu ra từng giọt máu,những giọt máu đỏ tươi như muốn chạy trốn khỏi cái miệng hôi hám với những cái răng sắt nhọn, nó bước chậm như không phải bước bởi vì chân của nó không hề chạm vào đất, nó không hề gấp gáp phóng nhanh như lúc nó giết những người kia, bởi vì nó biết 2 người trước mặt nó không thể nào thoát khỏi bàn tay của nó được,vì nó là quỷ vương ngàn năm tuổi, trí thông minh của nó đã không thua kém gì người thường nữa.Khi đã cách 2 người trước mặt nó khoảng 5 mét, nó vứt phăng cái đầu người đang cầm trên tay, gương mặt đanh lại đưa thẳng 2 tay vê phía trước,hét lên 1 tiếng vang động cả một cánh đồng cỏ hoang vắng đầy rẫy thi thể và phát động tấn công, lúc này Thanh Đạo pháp sư đột nhiên mở mắt, miệng ngừng lẫm bẫm, phi thăng lên không trước mặt con quỷ, Quỷ vương không hề ngờ rằng lão già kia lại nhanh hơn cả nó, chỉ trong chớp mắt đã phi lên trên đầu nó khiến nó không kịp trở tay. Thanh Đạo pháp sư tay phải xuyên thẳng vào lớp đạo bào giữa ngực, máu phúng ra đỏ tươi cả khuông mặt quỷ vương, tay trái chỉa ra 2 ngón trỏ thẳng vào giữa trán quỷ vương khấn, Ta lấy máu làm dẫn ấn, Lấy tim làm trận ấn, lấy hồn phách làm làm hồn ấn phong ấn ngươi, Rồi hét lên 1 tiếng thấu trời , Phong.
Thời gian bất chợt như dừng lại, mưa ập xuống như trút nước , sấm chớp vang trời như thương thay một vị thiên sư đắc đạo, suốt đơi hành thiện đến khi hết thọ lại dùng linh hồn trấn áp quỷ dữ.Một tia sét từ trên trời phóng xuống thẳng vào Thanh Đạo pháp sư và quỷ vương , rồi bất chợt có một tia sét nhỏ trong tia sét đánh vào 2 người lan ra thẳng vào Tâm. Một tiếng nổ inh tai vang lên, to tới nỗi khiên tâm ù tai đi không nghe được gì nữa muốn gọi tên sư phụ trong nước mắt nhưng từ từ mất đi nhận thức. Thơi Gian bắt đầu vận hành lại bình thường, cú phát nổ của tia sét đã cuốn phăng mọi thứ thành tro buội, khiến một cánh đồng hoang chỉ vài phút trước máu tươi nhuộm đỏ, xác người rãi rác bây giờ như thành hư vô chỉ để lại một cái bia đá lớn cao tầm 2m có một chữ phong lớn giữa bia đá, rồi mọi thứ từ từ chìm vào hư vô mờ mịt. (Hết Chương 1)
( Em mới lần đầu viết, các huynh đệ Tỷ muội thông cảm có gì góp ý cho em nha )
Chương 1 : Chiến Quỷ Nhập Tràng Vương
Những hình ảnh đang mờ dần, mờ dần, trong đầu tâm , một bóng tối bao trùm toàn diện, tiếng kêu của một ai đó vang lên trong đầu,Tâm mở mắt ra , những hình ảnh xa lạ khiến cho tâm chợt bật dậy hoảng hốt, ta đang ở đâu,Quỷ vương đâu rồi, chợt đầu anh đau lên như búa bổ,rồi lại ngất đi,cô gái xa lạ cõng Tâm lên lưng từng bước chập chững như muốn ngã,đi về nhà của mình.
Trong cơn mê man, Tâm nhớ lại những thứ vừa trãi qua, anh cùng sư phụ và các sư huynh đệ của mình đang cố gắng chiến đấu, chống lại một con quỷ vương, Quỷ nhập tràng ngàn năm tuổi. Các sư huynh đệ lần lượt ngã xuống dưới móng vuốt nhọn hoắt, đầy máu của nó, quỷ vương phóng nhanh thoăn thoắt, phóng tới đâu thì từng cái đầu bị bẻ ngoặt 1 bên rớt xuống tới đó, trong tích tắc, đã hơn mười cái đầu rớt xuống. Thanh Đạo Pháp sư, sư phụ của tâm cố gắng chấn giữ trận pháp, không thể để quỷ vương lọt ra ngoài, nếu không nhân gian sẽ có một hồi gió tanh mưa máu.
Ông vừa cố gắng chấn giữ, vừa bắt ấn liên tục, nhưng vẫn thấy 2 hàng nước mắt của ông đã tràn xuống tới cằm,ông đã sai, một pháp sư đã đắc đạo được hơn trăm năm rồi, đệ tử ông không thu nhận nhiều như các đạo phái khác, chỉ nhận những người có duyên khi ổng đi hành nghề và những đứa trẻ đầu đường xó chợ không có cơm ăn áo mặc,chỉ võn vẹn 17 người, ông cưu mang những đứa trẻ này từ nhỏ nên thương chúng như con của mình và vì một phần ông không vợ con, nhưng hôm nay, vì một quyết định sai lầm , ông đã đẩy những đứa con của mình vào cái chết, ông chợt mở to 2 mắt, nhìn con quỷ vương rồi liền chuyển ánh mắt về các đệ tử, hơn 10 người đã nằm xuống, rồi ông nhìn về Tâm , Thanh Tâm, đứa đệ tử ông thương nhất, cũng là đứa đệ tử thứ 17 mà ông đã nhận cuối cùng, lúc gặp Tâm ,anh chỉ là 1 đứa bé sơ sinh được vứt dưới chân núi của ông khỉ ông đi hành đạo về, nhìn thấy đôi mắt sáng của tâm ông liền ưng ý, bị vứt bỏ , đói khát, nhưng nó vẫn không khóc như đã biết trước cuộc đời của mình sẽ bị như thế, ông bế tâm lên , nhìn tâm với ánh mắt chiều chuộng thương yêu rồi nói, ta lấy họ của ta đặt tên cho con là Thanh Tâm, ý muốn con hãy lun giữ đạo trong sạch ,đứa bé nhoẽn miệng cười như hiểu ý ông nói, thế mà đã 16 năm trôi qua,đứa bé ngày nào đang cùng ông chiến đấu.
Thanh tâm, con lại bên chỗ ta nhanh lên.
Thanh Đạo pháp sư cất tiếng rồi nhìn về quỷ vương đang phóng tới bẻ gãy cổ thêm một đệ tử khác của ông, Tâm chạy nhanh đên chỗ sư phụ rồi nhìn ông, đợi sư phụ cất tiếng.
Để chấn giữ con quỷ vương này ta đã tiêu hao hết sinh khí, không thể chống đỡ được nó nữa. Tâm , ta vì nghe lời sư huynh của ta mà đưa các con đến đây khiên cho các con phải chịu khổ rồi. Ông nói tránh đi để Tâm không nghĩ ngợi gì nhiều, rồi ông đưa cho tâm một cuốn sách nói, đây là đạo pháp cả đời của ta con hãy giữ kĩ, hãy sống như cái tên mà ta đã đặt cho con. Ông liếc nhìn con quỷ vương rồi tiếp tục cất lời, một lát nữa ta sẽ dùng hết pháp lực để tạo ra một cái phong ấn, phong ấn nó lại thì con hãy nhân lúc đó mà chạy thoát ra ngoài con nhớ chưa.
Sư phụ , nhưng sư phụ, nói tới đây Tâm bị sư phụ ngắt lời.
Không nhưng gì hết, nghe lời ta thời gian sắp hết rồi.
Nói rồi ông quay qua bắt đầu bắt ấn, miệng lẫm bẫm thần chú, Tâm chỉ biết nhìn rồi rưng rưng nước mắt.
Khi người sư huynh cuối cùng bên ngoài bị con quỷ vương vặn gãy cổ, nó nhìn về phía 2 thấy trò Thanh Đạo pháp sư và Tâm đang ngồi, cười ré lên như muốn ăn tươi nuốt sống những người mà nó nhìn thấy, tiếng cười rùng rợn giưa một đêm tăm tối , nồng nặc mùi máu tươi khiến ai yếu tim mà nghe được chắc chắn nôn thốc nôn tháo rồi lăn ra bất tỉnh. Nó từ từ bước về hướng 2 người kia đang ngồi,sách cái đầu đầy máu me mà nó vừa vặn của người đệ tử cuối cùng , đôi mắt của nó đỏ như máu, lóe sáng giữa màn đêm tăm tối, cái lưỡi nhè ra liếm liếm cái môi đang nhiễu ra từng giọt máu,những giọt máu đỏ tươi như muốn chạy trốn khỏi cái miệng hôi hám với những cái răng sắt nhọn, nó bước chậm như không phải bước bởi vì chân của nó không hề chạm vào đất, nó không hề gấp gáp phóng nhanh như lúc nó giết những người kia, bởi vì nó biết 2 người trước mặt nó không thể nào thoát khỏi bàn tay của nó được,vì nó là quỷ vương ngàn năm tuổi, trí thông minh của nó đã không thua kém gì người thường nữa.Khi đã cách 2 người trước mặt nó khoảng 5 mét, nó vứt phăng cái đầu người đang cầm trên tay, gương mặt đanh lại đưa thẳng 2 tay vê phía trước,hét lên 1 tiếng vang động cả một cánh đồng cỏ hoang vắng đầy rẫy thi thể và phát động tấn công, lúc này Thanh Đạo pháp sư đột nhiên mở mắt, miệng ngừng lẫm bẫm, phi thăng lên không trước mặt con quỷ, Quỷ vương không hề ngờ rằng lão già kia lại nhanh hơn cả nó, chỉ trong chớp mắt đã phi lên trên đầu nó khiến nó không kịp trở tay. Thanh Đạo pháp sư tay phải xuyên thẳng vào lớp đạo bào giữa ngực, máu phúng ra đỏ tươi cả khuông mặt quỷ vương, tay trái chỉa ra 2 ngón trỏ thẳng vào giữa trán quỷ vương khấn, Ta lấy máu làm dẫn ấn, Lấy tim làm trận ấn, lấy hồn phách làm làm hồn ấn phong ấn ngươi, Rồi hét lên 1 tiếng thấu trời , Phong.
Thời gian bất chợt như dừng lại, mưa ập xuống như trút nước , sấm chớp vang trời như thương thay một vị thiên sư đắc đạo, suốt đơi hành thiện đến khi hết thọ lại dùng linh hồn trấn áp quỷ dữ.Một tia sét từ trên trời phóng xuống thẳng vào Thanh Đạo pháp sư và quỷ vương , rồi bất chợt có một tia sét nhỏ trong tia sét đánh vào 2 người lan ra thẳng vào Tâm. Một tiếng nổ inh tai vang lên, to tới nỗi khiên tâm ù tai đi không nghe được gì nữa muốn gọi tên sư phụ trong nước mắt nhưng từ từ mất đi nhận thức. Thơi Gian bắt đầu vận hành lại bình thường, cú phát nổ của tia sét đã cuốn phăng mọi thứ thành tro buội, khiến một cánh đồng hoang chỉ vài phút trước máu tươi nhuộm đỏ, xác người rãi rác bây giờ như thành hư vô chỉ để lại một cái bia đá lớn cao tầm 2m có một chữ phong lớn giữa bia đá, rồi mọi thứ từ từ chìm vào hư vô mờ mịt. (Hết Chương 1)
( Em mới lần đầu viết, các huynh đệ Tỷ muội thông cảm có gì góp ý cho em nha )
Chỉnh sửa cuối: